Câu hỏi của chưởng môn Triệu Sơn Hà lơ lửng trong không khí, đơn giản nhưng lại nặng tựa ngàn cân.
"Trần Trường Sinh, nghe nói ngươi. .. rất cứng, đúng không? "
Trần Trường Sinh ngớ người, đầu óc trống rỗng. Rất cứng? Đây là lời khen hay lời chê? Hắn chỉ biết theo bản năng mà gật đầu một cái, rồi lại vội vàng lắc đầu, cuối cùng đành cúi gằm mặt, không biết nên trả lời thế nào.
Hắn cứng thật. Cứng đến mức đau khổ.
Nhìn bộ dạng lúng túng của hắn, Vương trưởng lão râu đỏ hừ lạnh một tiếng, bước ra khỏi hàng, chắp tay với chưởng môn:"Chưởng môn, lời đồn khó tin. Muốn biết thực hư, cứ để lão phu thử một lần là rõ! "
Nói rồi, ông ta không đợi chưởng môn đồng ý, ánh mắt lóe lên một tia sắc bén, linh lực của một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong bộc phát. Một luồng khí nóng rực bao bọc lấy bàn tay phải của ông ta, biến nó thành màu đỏ rực như sắt nung.
"Xích Dương Chưởng! "
Vương trưởng lão quát lớn, tung một chưởng về phía Trần Trường Sinh. Đây là một trong những tuyệt kỹ của ông ta, một chưởng này đủ sức đánh tan một tảng đá lớn. Ông ta chỉ dùng ba thành công lực, nhưng cũng đủ để một đệ tử Luyện Khí hậu kỳ phải trọng thương.
Trần Trường Sinh thấy một vệt đỏ lao về phía mình, theo phản xạ muốn né tránh, nhưng áp lực từ tu vi của trưởng lão khiến hai chân hắn như bị đóng đinh tại chỗ. Hắn chỉ kịp nhắm mắt lại.
"BỐP! "
Một tiếng trầm đục vang lên. Cú chưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-bao-cat/5059540/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.