Vì thế không biết thế nào, sau đó cả người Tiểu Thất trở nên mềm nhũn bị Khanh Ngũ lừa lên giường, sáng sớm ngày hôm sau xương sống đau thắt lưng mỏi nhừ.
Lại nói, trong gian phòng của giáo chủ nơi đó ước chừng đánh hai ngày hai đêm, Tô Á thật sự là người quá cố chấp, làm cho giáo chủ cuối cùng chẳng còn tý sức lực nào, hai người lưỡng bại câu thương, nhưng miệng lưỡi giáo chủ khiến người ta phát bực, lời lẽ kích thích làm cho Tô Á cuối cùng cũng nổi điên.
Lúc ấy giáo chủ đứng một bên vừa hộc máu một bên lại há mồm khiêu khích: “Ta cảm thấy cái tên què Khanh Ngũ đáng chết chính là tiện nhân, đám người Kỳ tộc từ trên xuống dưới các ngươi cũng đều là tiện nhân, thế nào? Cái tên què đáng chết kia chỉ xứng bị đệ đệ của ta đặt ở dưới thân, giống như một con đàn bà bị đệ đệ của ta thao, ha, thần tử chó má cái gì chứ, bất quá cũng chỉ là một…”
Ba!
Một cái tát vang dội bạt thẳng vào trên mặt giáo chủ, vốn Tô Á cũng bị thương nhưng không biết từ chỗ nào sinh ra một cỗ khí lực, mãnh liệt nhào lên, túm lấy giáo chủ lúc này đã là nỏ mạnh hết đà, vậy mà đè hắn ở trên đá phiến dưới đất, Tô Á ọc ra một búng máu, sau đó đưa tay lau miệng cười lạnh nói: “Vậy được, ta cũng sẽ biến ngươi làm đồ tiện nhân bị người thao!”
“Ngươi làm cái gì!!” Sắc mặt giáo chủ tái nhợt, lại bị hắn chặn vết thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407770/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.