Sau một hồi gây sức ép, tình cảnh hỗn loạn trong bữa tiệc cưới mới chấm dứt, Khanh Ngũ đi ngủ, mà Khanh cha cùng Cha thân thì vẫn còn nháo ầm ĩ cả lên, Khanh cha không chỉ có kiếm thuật cao minh, tiên thuật cũng là hơn người, bên hông thường thường giặt thanh “Tuyết long cân” tổ truyền của Khanh Gia bảo, có điều chưa đến vạn nhất bất đắc dĩ mới bắt gặp được tiên pháp xuất quỷ nhập thần, nhưng mà đêm nay trong hậu viện tiếng roi quất ‘ba ba’ kêu không dứt, cũng không biết Thương cha có tránh thoát được hay không.
“Thiệt là bạo lực.” Tiểu Thất ngồi ở trên giường, gạt cửa sổ nhìn ra bên ngoài lại bị Khanh Ngũ túm ngã vật xuống giường: “Ngủ.”
Ngày hôm sau thời điểm mọi người chuẩn bị khởi hành, ngoài dự đoán của mọi người Thương cha cực kỳ phấn chấn tinh thần.
Lần này mọi người chạy tới đình Thương Vân Châu ở Tô Thành, dọc đường đi vì che dấu tai mắt cho nên mọi người cố ý chọn đường nhỏ hoang vu mà đi. Ngày ấy Tạ Minh Châu vội vàng rời đi, cũng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, theo lời Tào Cù Duy hồi báo hình như trong Thương Vân Châu Đình xảy ra vấn đề, nghe đâu lại có người đột nhiên tập kích vào Vân Đình, khiến Tạ Minh Châu nổi trận lôi đình, tức thì liền chạy trở về xử lý.
Rốt cuộc là ai to gan như thế, dám khiêu khích thẳng mặt Tạ Minh Châu?
Thương cha phái Tào sư phụ tới đó xem xét tình hình trước, còn đoàn người dưới sự hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407715/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.