Vì cân nhắc đến việc được sờ chân thân của Bạch Hổ, Khanh Ngũ phân phó Tiểu Thất ghé qua một tửu lâu đặt sẵn rất nhiều rượu ngon, sau đó chuyển tới đài cao trên núi nhỏ ở ngoại ô Lâm Giang nổi danh ngắm cảnh, đài cao đã bị Khanh Ngũ bao toàn bộ, lại có Tiểu Thất canh gác, bởi vậy không có ai quấy rầy, không khí vừa trong lành lại yên tĩnh.
Bạch Hổ suy nghĩ đến chuyện tiểu Bạch Long biến thành Bạch Long tùy hắn chà đạp, cho nên cảm thấy địa điểm này không tồi, hai bên ở trên đài vừa thấy mặt đều tận lực vờ vĩnh tươi cười, giống như bọn họ là bạn cũ quen thân nhiều năm không bằng vậy.
Vì thế hai tên cứ thế ngồi đối diện nhau, bắt đầu nói chuyện gió trăng, học đòi văn vẻ, thuận tiện có cớ mời rượu nhau.
Khanh Ngũ rất có tự tin về tửu lượng của mình, tuy không bằng ma men khắp chốn giang hồ, nhưng dư đả đối phó với một con hổ con. Vì thế hắn vừa uống rượu, vừa thừa dịp bóng đêm mờ mịt, âm thầm dùng nội công bức rượu ra, cái trò xiếc cỏn con này trên giang hồ quen dùng, đối phó với một con hổ con cũng chỉ là chuyện vặt.
Hổ ta chỉ cười không nói, chính là rất chăm chú uống rượu —— Chút mánh khóe của con rồng ranh này bộ hắn còn không rõ sao? Trước đó hắn đã nuốt vào châu vô túy trộm từ chỗ kỳ lân rồi, uống chút rượu của phàm nhân vẫn dư dả.
Hai người cứ hết một ly rồi thêm một chén,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407636/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.