Sau khi giải quyết mấy cái bánh bao thịt, Khanh Ngũ thấy hồ ly căn bản không có tâm tình để hắn sờ lông mao nếu cứ nhất quyết sờ đảm bảo hồ ly sẽ hung hăng cắn mình, vì thế nhẫn nhịn cơn xúc động, làm tổ trong chăn tiếp tục ngủ.
Sau khi hồ ly thấy hắn đi ngủ, kinh ngạc ngồi xổm một bên nhìn Khanh Ngũ —— nó nhịn không được muốn nhảy lên nằm úp bên cạnh Khanh Ngũ, có điều…
Nó sẽ không tha thứ cho đại ác long chỉ biết lừa gạt mình!! Hồ ly hầm hừ quay về trong ổ, nằm xuống ngủ say.
Lúc này thỏ tinh đã tỉnh, nó với hồ ly sống chung trong một cái tổ, hồ ly dứt khoát xem nó như gối đầu, điều này khiến cho nó rất chi là bất mãn. Nó run người, ý định lay tỉnh hồ ly, sau đó ở bên tai hồ ly nói nhỏ: “Ngươi đừng chấp nhóc rồng con kia mãi thế, nó mới phá xác chưa được mấy tháng, long lân cũng non mềm. Ngươi lớn hơn hắn trăm tuổi, tốt xấu gì cũng rộng lượng với hắn một tý chứ. Còn nhớ, lúc bé ngươi còn bướng bỉnh hơn hắn nhiều bao nhiêu sao.”
“Hừ.” Hồ ly không phục dùng móng vuốt chôn đầu.
“Được rồi được rồi, hơn nữa con rồng đó đối với ngươi rất tốt, mặc kệ là chuyện ăn ngủ hay tắm rửa đều giúp ngươi, còn để dành bánh bao thịt cho ngươi ăn, có mắt là thấy rõ? Nếu ngươi mất hứng, ta với ngươi quay về núi cốc là được. Còn chuyện đêm hôm Bạch Long bị tà hỏa tập kích, chứng minh đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407557/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.