Tiểu Thất gần như là dùng cả mấy bộ pháp xách mang ôm kéo Khanh Ngũ phát lực chạy như điên, đằng sau không ngừng truyền đến tràng nổ ầm ầm, tốc độ sụp đổ của phòng ốc cũng vượt xa sự tưởng tượng của hắn. Dù sao đối phương cũng không phải người thường, tốc độ cực kỳ kinh người! Bỗng dưng, gạch ngói dưới chân hắn ầm ầm đổ xuống, toàn bộ thân thể ngã về phía sau —— Trong thời khắc mấu chốt, Tiểu Thất dùng toàn bộ khí lực ném Khanh Ngũ ra ngoài —— ngay tại lúc hắn sắp ngã vào trong đống đổ nát thì Bạch Long gào thét phi tới, trong nháy mắt mang hắn bay lên trời cao.
Trên trời cao xoay quanh Bạch Long chỉ có thể nhìn đến trên mặt đất bị sương mù dày đặc bao phủ, quái vật gây hạn hán tùy ý phá hư kiến trúc bốn phía, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của lão hổ cùng với hồ ly.
“Ngũ thiếu! Đừng đánh bừa!” Tiểu Thất nằm úp ở trên lưng rồng, hắn có thể cảm thấy giờ phút này cả người Bạch Long thấm đượm sát ý, nhưng bườm lại dương cao tiếng gầm nhẹ vang bên tai không dứt.
Bạch Long cũng không trực tiếp lao xuống, chỉ vung đuôi rồng, dùng giọng điệu trầm thấp nói với Tiểu Thất: “Túm chặt sừng của ta.”
Tiểu Thất ngeh lời nắm chặt đôi long sừng, chỉ thấy Bạch Long trở mình lượn quanh, cuốn theo cơn lốc xoáy lôi điện hệt như cơn lốc càn quét, va thẳng con yêu quái trong làn mây mù, một lát sau tầm nhìn trở nên quang đãng hơn cuối cùng cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-de-nhat-anh-ve/2407545/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.