Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau, Mộ Uyên đã dọn đồ của cô ta vào ở phòng cạnh bên Lãnh Ngạo Đông, người làm thật sự không muốn cô ta ở đây cũng chẳng muốn kháng lại lệnh của Lãnh Ngạo Đông.

Bạch Sở Kiều đi xuống nhìn đống đồ phía trước khó hiểu hỏi: "đây là đồ của cô ta sao ?".

Bà quản gia ngay lập tức trả lời: "dạ đúng vậy...thiếu gia cho phép cô ta ở lại đây một tuần".

Mộ Uyên từ phía sau đi đến giọng điệu cười cợt:

"thấy chưa Bạch Sở Kiều..anh ấy cuối cùng cũng sẽ chọn tôi mà thôi, cô chỉ là người thay thế ngày mà cô thảm hại rời khỏi đây cũng đến nhanh thôi".

Bạch Sở Kiều trái lại thái độ cười cợt của cô ta thì cô lại vô cùng bình tĩnh nhẹ nhàng cười nói

"Mộ tiểu thư đây không ngờ lại bệnh nặng như vậy..đáng buồn thật"

Cô chậm rãi cười lạnh rồi đi xen ngang qua cô ta định lên phòng thì bị cô ta kéo lại

"Bạch Sở Kiều tao nhất định sẽ tống mày ra khỏi đây nhanh nhất có thể".

"Tôi đợi đấy" Bạch Sở Kiều hất tay ả ra cười lạnh rồi quay mặt đi về phòng nghĩ ngơi, thời gian này cô phải bình tĩnh nếu nóng giận cũng chỉ thiệt hại về mình thôi và đúng như cô nghĩ. Mộ Uyên siết chặt tay nóng giận không nói nên lời, cô ta mơ thôi cũng muốn làm Lãnh thiếu phu nhân đến phát điên rồi.



Lãnh Ngạo Đông theo như lời mà Mộ Uyên nói hắn đích thân đi đến bệnh viện kiểm tra lại tất cả camera giám sát. Vào lúc mẹ của Bạch Sở Kiều chết đã thấy Hướng Thiệu Sương và cả Bạch Tuyết Y đứng ở cửa sau bệnh viện nhưng nghi ngờ cũng chỉ là nghi ngờ bao nhiêu đây làm sao buộc tội được bọn họ. Cố Thiên Hạo đi đến hỏi "cậu định thế nào".

Lãnh Ngạo Đông: "đừng để cô ấy biết tôi nghĩ chuyện này có liên quan đến Bạch Viên Thi không nhiều thì cũng ít".

Cố Thiên Hạo ngồi xuống nghiêm túc nói: "thời gian đó là Bạch Viên Thi đang ở nước ngoài ngay cả tang lễ cô ta cũng không đến dự cơ mà".

Lãnh Ngạo Đông nhìn một lúc rồi nói: "đó mới là điểm để nghi ngờ..".

Cố Thiên Hạo: "chúng ta nên tìm y tá phụ trách điều dưỡng cho mẹ của cô ấy xem...cách đây ba ngày cô ta đã nghĩ việc cũng chuyển nhà luôn thì phải... cậu nói xem có phải rất lạ không".

Lãnh Ngạo Đông gật đầu lạnh lùng nhìn sang Lâm Triết lập tức cậu ra ngoài điều tra cô y tá điều dưỡng đó ngay.

Ở dinh thự Mộc Hiên Viên, buổi trưa thức ăn trên bàn đều là những món canh hầm và tốt nhiều dưỡng chất cho phụ nữ mang thai mà thôi. Mộ Uyên đã nhìn ra nhưng vẫn cố ý chưa biết gì quay người lại đi lên lầu không ăn nữa, Bạch Sở Kiều nhìn thấy nghi ngờ rồi lại thôi không hiểu cô ta định làm gì nữa đây...

Cô nhỏ giọng nói với quản gia: "dì xem chừng cô ta đừng để cô ta giở trò..".

Bà quản gia gật gật đầu: "vâng..phu nhân tôi sẽ trông chừng cô ta suốt".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.