Ngày hôm sau, Mộ Uyên đã dọn đồ của cô ta vào ở phòng cạnh bên Lãnh Ngạo Đông, người làm thật sự không muốn cô ta ở đây cũng chẳng muốn kháng lại lệnh của Lãnh Ngạo Đông.
Bạch Sở Kiều đi xuống nhìn đống đồ phía trước khó hiểu hỏi: "đây là đồ của cô ta sao ?".
Bà quản gia ngay lập tức trả lời: "dạ đúng vậy...thiếu gia cho phép cô ta ở lại đây một tuần".
Mộ Uyên từ phía sau đi đến giọng điệu cười cợt:
"thấy chưa Bạch Sở Kiều..anh ấy cuối cùng cũng sẽ chọn tôi mà thôi, cô chỉ là người thay thế ngày mà cô thảm hại rời khỏi đây cũng đến nhanh thôi".
Bạch Sở Kiều trái lại thái độ cười cợt của cô ta thì cô lại vô cùng bình tĩnh nhẹ nhàng cười nói
"Mộ tiểu thư đây không ngờ lại bệnh nặng như vậy..đáng buồn thật"
Cô chậm rãi cười lạnh rồi đi xen ngang qua cô ta định lên phòng thì bị cô ta kéo lại
"Bạch Sở Kiều tao nhất định sẽ tống mày ra khỏi đây nhanh nhất có thể".
"Tôi đợi đấy" Bạch Sở Kiều hất tay ả ra cười lạnh rồi quay mặt đi về phòng nghĩ ngơi, thời gian này cô phải bình tĩnh nếu nóng giận cũng chỉ thiệt hại về mình thôi và đúng như cô nghĩ. Mộ Uyên siết chặt tay nóng giận không nói nên lời, cô ta mơ thôi cũng muốn làm Lãnh thiếu phu nhân đến phát điên rồi.
Lãnh Ngạo Đông theo như lời mà Mộ Uyên nói hắn đích thân đi đến bệnh viện kiểm tra lại tất cả camera
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gioi-hao-mon/2799007/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.