Mộ Uyên quay về phòng cẩn thận đóng chặt cửa lại rồi gọi điện cho Bạch Ngạc Dân, khuôn mặt có chút lạnh lạnh lo lắng.
"Alo ?" Đầu dây bên kia nhấc máy.
"Cô ta có thai rồi..là..con của Ngạo Đông đó giờ tôi làm gì tiếp đây.." Mộ Uyên gấp gáp nói.
"Có thai..cô chắc không vậy"
Bạch Ngạc Dân giọng điệu cũng ngạc nhiên không kém gì Mộ Uyên.
"Tôi chắc..anh giải quyết đi chứ..tôi chỉ hứa với anh là tiếp cận thăm dò Bạch Sở Kiều không có nghĩa là giết người giúp anh đâu"
Mộ Uyên lên giọng khẳng định.
"Cô cũng đừng có quên là nhờ tôi cô mới vào được ở đó..tốt nhất giải quyết cho gọn đi.."
"Alo..tút tút.." Mộ Uyên bức xúc lớn tiếng nhưng di động đã tắt ngang từ lâu.
Buổi chiều gần tối, Lãnh Ngạo Đông quay về nhà liền đi đến phòng Bạch Sở Kiều ngay.
Mộ Uyên đứng sang một bên khuôn mặt không cam tâm kéo tay hắn lại
"Ngạo Đông..em có nấu vài món anh thích hay ăn một chút trước đi..".
Lãnh Ngạo Đông lạnh lùng vơ tay ra nói: "không cần tôi phải gặp vợ tôi trước".
Bạch Sở Kiều trên phòng ngồi ở ban công mà khuôn mặt đầy trầm ngâm suy nghĩ, từ phía sau bàn tay ấm áp nào đó phủ lấy cô cứ như được sưởi ấm vào thời tiết lạnh của mùa đông này vậy.
"Em sao vậy..sẽ bị lạnh đấy"
Lãnh Ngạo Đông ôm cô nhẹ nhàng nói.
"Anh cho cô ta ở lại đây thật sao ?"
Bạch Sở Kiều cứ bình thường nhẹ nhàng hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gioi-hao-mon/2799005/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.