Bác sĩ đi ra, khuôn mặt ai nấy đều trầm mặc không có một chút cảm xúc. Lãnh Ngạo Đông đứng bật dậy đi đến không ngừng hỏi bác sĩ về tình trạng của cô.
"Lãnh tổng..sức khoẻ của cô Bạch hiện tại không ảnh hưởng đến tính mạng, nhưng mà..."
Bác sĩ nhìn qua những người ở đây rồi hít một hơi dài nói với Lãnh Ngạo Đông.
"Giác mạt bị bỏng nặng..thị giác hoàn toàn bị mất cô ấy sẽ bị mù vĩnh viễn"
Tất cả như chết lặng, Lãnh Ngạo Đông ngồi bất lực xuống sàn không dám nhìn thẳng vào phòng bệnh của cô.
Phía cảnh sát lúc này, Bạch Viên Thi khóc đỏ mắt cầu xin Lâm Triết cho gặp Bạch Sở Kiều một lần. Ai nấy đều lắc đầu chán ghét cô ta, sao lại có người vừa mặt dày vừa độc ác như thế...em gái mình cũng hãm hại.
Lạc Tư Nhiên từ phía cổng cảnh sát đi vào, không nói không rằng tát cho cô ta một cái thật mạnh. Đến cảnh sát cũng không cản kịp Lạc Tư Nhiên.
"Cô bị điên sao hả..Kiều Kiều bị cô hại đến hư mắt sẽ không bao giờ được nhìn thấy ánh sáng nữa cô có biết không.."
Bạch Viên Thi khóc lóc không ngừng xin lỗi, cô ta từng nghĩ cái chết là đáng sợ nhất nhưng bây giờ thì khác rồi..thứ khiến cô ta sợ hãi nhất đó là thứ cảm giác bị người thân quay lưng..không một ai bên cạnh.
*M*ỘT NĂM SAU
Tập đoàn Bạch Thị được xác nhập vào Lãnh Thị làm một do Lãnh Ngạo Đông làm chủ tịch lãnh đạo, còn về phần của mẹ con Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gioi-hao-mon/2798993/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.