Huyền Châu đi đến trước cửa thành chưa đến 200m, phất tay để hàng ngũ dừng lại. Huyền Nhạc sửa sang lại quan bào, tiến lên vài bước, cao giọng hô:
– Nhi thần Huyền Nhạc dẫn văn võ bá quan cung nghênh phụ hoàng hồi kinh.
Huyền Nhạc nói xong, một đám quan viên phía sau quỳ rạp xuống đồng thanh hô:
– Chúng thần cung nghênh Hoàng thượng hồi kinh!
Trong các quan lại, duy chỉ có Tĩnh Vương không quỳ mà hai tay cầm Đả Vương Tiên giơ lên cao, bày tỏ sự tôn kính.
Huyền Châu xuống ngựa đứng ở một bên, Thành Võ Hoàng xuống khỏi long niện, đi về phía quần thần. Đi đến cách chỗ Huyền Nhạc chưa đến mười thước, Thành Võ Hoàng dừng lại.
– Các công thần trung thành và tận tâm với Thành Võ Hoàng ta, trời xanh chứng giám. Lúc nguy nan không cúi đầu trước nghịch tử, trẫm vô cùng vui mừng. Các khanh, bình thân!
Thành Võ Hoàng nói xong, quần thần hô lớn vạn tuế, lúc này mới đứng dậy. Không ít lão thần xúc động nước mắt lưng tròng, vì giữ vững lập trường họ thiếu chút nữa chết ở trong lao, cuối cùng giờ vẫn còn sống gặp được Thành Võ Hoàng. Chuyện này giống như đánh bạc đặt cửa, cuối cùng bọn họ cũng thắng.
Huyền Nhạc bước vội mấy bước:
– Nhi thần thỉnh an phụ hoàng!
Nói xong quỳ một chân xuống đất hành lễ.
– Huyền Nhạc của ta, lần này con làm không tệ, phụ hoàng rất hài lòng, đứng lên đi.
Thành Võ Hoàng mỉm cười nhìn Huyền Nhạc.
– Tạ ơn phụ hoàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-giang-dai-van/2324637/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.