Khuôn mặt Thành Võ Hoàng lộ vẻ chua xót, bất luận Huyền Minh, Huyền Xán có bao nhiêu lỗi lầm thì cũng là máu mủ ruột thịt của ông ta. Thành Võ Hoàng cũng sợ trong lòng Huyền Nhạc mang hận hai vị ca ca này, đang trực tiếp lùng bắt diệt khẩu nên không truyền lệnh theo con đường bình thường mà để Niêm Can Xử nhanh chóng truyền chỉ cho Huyền Nhạc.
Thành Võ Hoàng dặn dò xong liền phê vài tấu chương. Đêm đó, Thành Võ Hoàng cho gọi Phủ doãn Ngô Đại Ấn của Bành Thành yết kiến. Trong khoảng thời gian Thành Võ Hoàng trấn thủ Bành Thành này có thể nói là cơ hội trời ban đối với Ngô Đại Ấn. Thành Võ Hoàng trước kia không có ấn tượng sâu sắc với Ngô Đại Ấn, qua thời gian quan sát này, Thành Võ Hoàng phát hiện Ngô Đại Ấn cũng coi như một hiền tài.
Thành Võ Hoàng khen ngợi Ngô Đại Ấn vài câu, chẳng những phong thưởng quan tước, lại phá lệ cho phép Bành Thành gia tăng Thủ Bị binh mã, có thể tăng thêm đến hai vạn năm nghìn binh mã. Theo quy định của triều Đại Phong, Thủ Bị binh mã đô phủ, nhiều nhất không vượt quá hai ngàn binh lực, đương nhiên là không tính quan sai trongHình bộ. Nếu nói lúc Chu Thiên Giáng đi Dư Gia Bình cứu giá chỉ có thể tạm thời tuyển mộ dân chúng, còn Thành Võ Hoàng làm như vậy chẳng khác gì thiết lập nửa đại doanh ở Bành Thành, vô hình trung, địa vị của Bành Thành lập tức cao hơn giữa thiên hạ đô phủ.
Thành Võ Hoàng mở thiết yến khoản đãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-giang-dai-van/2324635/chuong-159-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.