Hai chén rượu đã cạn, Chu Thiên Giáng chưa kịp nói gì, chợt nghe thấy bên cạnh phát ra một tiếng nôn. Oẹ! Quách Dĩnh cúi gập người xuống, nôn ra còn nhiều hơn lúc uống vào.
Quách Dĩnh nào biết uống rượu, một mực muốn nhập cuộc, lập tức liền lộ ra nguyên hình. Đang lúc mọi người cười ha ha, Chu Thiên Giáng cười bất đắc dĩ, cùng Ngọc Cách Cách dìu Quách Dĩnh đi ra.
- Đại nhân, ngài chớ mượn cơ hội vào động phòng.
- Con bà nó, đại nhân có vào động phòng hay không liên quan mẹ gì tới ngươi!
- Ta thấy được mà, sang năm cho Quách đại tướng quân của chúng ta bồng cháu.
Văn Nhữ Hải cười sang sảng hai tiếng: - Bọn tiểu tử thúi các ngươi, trở về coi chừng Quách lão đại đá mông các ngươi.
Chu Thiên Giáng đi ra đại sảnh giữa lúc mọi người cười đùa, hậu viện phủ nha có không ít nha hoàn trước kia của nhà Chu Đại Trung. Chu Thiên Giáng đơn giản phân phó vài câu liền quay trở về tiền sảnh.
Đêm nay Chu đại quan nhân uống không ít, Tứ Hoàng tử còn đặc biệt đến trước mặt Lâm Phong kính hai chén rượu. Lâm Phong là ân nhân cứu mạng của y, Tứ Hoàng tử hai tay nâng chén một cách trịnh trọng.
Chẳng những là Tứ Hoàng tử, rất nhiều tướng sĩ trong quân đều thấy Lâm Phong ung dung cứu Tứ Hoàng tử từ trong vạn quân. Đến lúc này, bọn họ mới biết được bên cạnh Chu đại quan nhân còn giấu một vị cao nhân.
Chu Thiên Giáng lảo đảo đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-giang-dai-van/2324330/chuong-42-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.