Vốn dĩ anh đã không định quản chuyện của Cố Nhược Hy nữa, nhưng nhìn thấy cô bị nhiều người dùng cách thức đó bắt nạt thì thật sự không thể ngồi yên mà nhìn. Đưa cô vào khu vực của mình mới là sự bảo vệ an toàn nhất cho cô.
Lục Nghệ Thần đi tới Pub Assadi. Rất nhanh liền tìm được Tô Nhã đang uống rượu một mình trong phòng bao. Anh đi vội qua đoạt lấy ly rượu trong tay cô ta: “Tôi đưa em vê.
Nhưng Tô Nhã ôm chặt lấy cổ anh, cơ thể mềm mại dán lên lồng ngực anh: “Thần, anh cuối cùng cũng chịu gặp em. Cuối cùng cũng tới tìm em.”
Giây tiếp theo Tô Nhã hôn lên môi Lục Nghệ Thần, dùng lực mà tách đôi môi đang mím chặt của anh.
Lúc cô ta mở cúc áo của trên người anh thì anh liền bắt lấy tay cô ta.
“Em say rồi!”
“Em không say! Em rất tỉnh táo!” Tô Nhã lắc đầu: “Em nhớ anh, rất nhớ anh.”
Cô ta gấp gáp mà nhào vào lòng anh, muốn đẩy ngã anh lên sô pha. Nhưng anh đột nhiên không có chút ham muốn nào, ngồi bất động cứng đờ tại chỗ mặc cho Tô Nhã tùy ý châm lửa trên người.
“Thần!” Tô Nhã cuối cùng cũng dừng lại, tổn thương mà nhìn anh: “Anh không muốn em nữa?”
Lục Nghệ Thần không nói gì, ở dưới ánh đèn sắc màu trong phòng bao có thể nhìn thấy rõ sự lạnh lùng xa cách trên mặt anh. Tô Nhã không chịu tiếp nhận mà lắc đầu, ngồi sụp xuống sô pha.
“Tình cảm bảy năm của chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-gia-sung-nhi-vo-moi-cua-tong-tai/1114105/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.