🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Bà thôi được rồi đó!” Ông lên tiếng quát: “Nói nhăng nói cuội là giỏi! Bà coi thử coi cái nhà này có ai chịu được cái tính khí của bà không? Đừng có thấy tui im rồi muốn làm gì thì làm, cũng coi lại bà đi!”



“Ông... Tới ông cũng bênh nó nữa đúng không? Đúng là cái thứ hồ ly tinh!”



Một tiếng bốp vang lên, bà bị ông tán một cái ngã nhào ra đất. Ai ai cũng thảng thốt, con Lành với mợ vội vàng lại đỡ bà lên. “Tôi nói bà im miệng cho tôi!”



“Ông... ông...” Bà lắp bắp không nên lời, một tay ôm má trân trối nhìn. Thấy mợ tới đỡ, bà trừng mắt nhìn mợ. Ở một góc mà ông với cậu không thấy được, mợ nhoẻn miệng cười. Rồi tự nhiên, trong đầu bà văng vẳng giọng nói lanh lảnh của mợ: “Bà cũng có đẻ được cậu đâu mà kêu?”



“Mày vừa nói cái gì?” Bà vung tay với khuôn mặt dữ tợn. Mợ ngã nhào ra sau, chống tay ra nền gạch rồi kêu một tiếng. Mọi chuyện chỉ diễn ra trong tích tắc, cậu vội lội đỡ mợ: “Em có sao không?”



“Ông... ông nghe nó vừa nói gì với tôi chưa?” Bà chỉ tay vào mợ mà gào lên. Cả ba người còn lại đều không nghe được gì, mỗi người một vẻ mặt mà nhìn bà. Ông vẫn còn tức giận, lại thấy bà đẩy mợ ra thì tức thêm. “Nghe? Nghe cái gì? Tôi chỉ thấy bà đẩy nó ra trong khi nó muốn giúp bà. Bà làm vậy mà coi được hả? Nó làm gì bà chưa?”







“Ông... ông... nó vừa bảo tôi có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duyen/2834792/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.