Mia gật đầu, nhưng ngay sau đó lại lắc đầu.
Ở bến Ảm Đạm này, thứ khan hiếm nhất chính là đồ ăn. Người dân chỗ này không thể sản xuất, chỉ có thể mưu sinh bằng việc nhặt rác, ve chai, nhìn vào thực tại bọn họ lúc nào cũng đang đứng trước nguy cơ xảy ra nạn đói.
Tô Hiểu lấy ra một gói lương khô, đây là đồ ăn dự trữ hắn mang theo bên mình.
Theo hắn quan sát, ở phía xa bến Ảm Đạm có một cánh rừng, trong tay hắn đã có súng, muốn kiếm đồ ăn sẽ không có vấn đề gì.
Mia có chút e ngại tiếp nhận gói lương khô, trước giờ cô chưa từng thấy loại thức ăn này bao giờ.
Dưới sự hướng dẫn của Tô Hiểu, Mia lột gói lương khô ra, cẩn thận cắn một cái.
" Ngon quá! "
Thiếu nữ đói mốc cả một ngày, bắt đầu ăn như lang như hổ.
" Cô tên là Mia đúng không? Dẫn tôi ra khỏi chỗ này, mấy cái bánh bích quy này đều sẽ cho cô hết. "
Mia đã ăn sạch gói lương khô kia, cô nhìn chằm chằm vào đồ ăn trên tay Tô Hiểu, nuốt nước miếng.
" Có thể, nhưng anh không được tấn công tôi. "
Tô Hiểu không trả lời cô ta, hắn đi ra khỏi căn nhà cũ nát, Mia cũng đi theo sát phía sau.
" Anh muốn đi đâu? Anh không phải cư dân ở bến Ảm Đạm sao? "
Tô Hiểu đột nhiên dừng lại, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, gói lương khô trong tay hắn bị ném xuống đất, Tô Hiểu dẫm nát nó.
" Đưa tôi ra khỏi chỗ này, những cái khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-luan-hoi/234825/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.