Bầu không khí trầm xuống. Nhìn bàn tay Huấn Mạnh Quân vẫn đưa ra, lòng cô không tự chủ được nghĩ về quá khứ, nghĩ về những đau đớn trong bảy năm đó cô phải chịu và còn nghĩ về những lời cô đã nói với mẹ anh.
Quỳnh Thy hơi do dự, nhấc từng bước chậm chạp về phía anh. Cô không muốn buông tay, nhưng lòng cô đang rất rối bời.
Nhìn rõ sự đấu tranh nội tâm của cô, anh chỉ hận không thể một bước bước tới ôm chặt cô vào lòng, nhưng lúc này anh không làm vậy. Một lần duy nhất là lúc này, anh muốn cho cô lựa chọn.
Không biết phải dùng thái độ nào để đối mặt với anh, khi đã đứng trước mặt anh, cô chỉ biết cúi đầu. Liếc thấy bàn tay anh vẫn chìa ra trước mặt cô. Quỳnh Thy một phút do dự, nhưng rất nhanh cũng đã đặt tay mình vào bàn tay anh.
Huấn Mạnh Quân thấy vậy thì nhanh chóng nắm lại như chỉ sợ mình chậm một giây, thứ mình đang nắm trong tay sẽ như con chim vùng vẫy bay ra khỏi lồng.
Anh kéo cô đến, ôm cô vào lòng, những ngón tay thon dài nghịch ngợm véo nhẹ chóp mũi cô. Nếu là ngày thường, cô nhất định sẽ bị sự sủng nịnh của anh là cho bật cười, nhưng lúc này cô lại quay mặt đi như trốn tránh.
Thấy vậy, đáy mắt Huấn Mạnh Quân xẹt qua một tia mất mát, thế nhưng lại không hề có chút bất mãn nào.
Hai người họ, ai cũng hiểu sự thật này là một đòn tâm lý nặng đối với Quỳnh Thy. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-lac-loi-anh-yeu-em/2405958/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.