Bạn đang đọc truyện Thiên Đường Có Gái Gọi Không của tác giả Tiểu Trung Đô. Vừa xực xong bát canh thịt bò nóng hôi hổi, bên trong xe được Trương Thanh chà sạch bong kin kít, đệm ngồi vừa phơi khô thay vào, hãy còn tỏa ra mùi thơm bột giặt. Gió khẽ thổi qua, lúc đó tôi cảm thấy đời chẳng có lúc nào sung sướng hơn thế nữa. Trương Thanh kiếm được một tải băng cát-sét lậu mang theo bên người để nghe, chất lượng nhập nhằng. Có cái nghe không tệ, có chỗ rít rít xẹt xẹt muốn thủng màng nhĩ. Cậu ta bẽn lẽn cười hềnh hệch, sau đó cúi đầu dùng bút máy xoay dải băng, tóc sau ót còn chưa khô. Tôi nghiêng mặt nhìn nước chảy dọc xuống gò má, trượt qua mỗi một tấc da thịt, khung xương, để lại dấu chân tựa lông vũ.
Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Từ Giả Thành Thật hay Ta Tu Bổ Cốt Truyện Lại Băng Rồi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.