Sau khi anh đi rồi, Nghiên Ca tựa người vào cửa sổ, suy nghĩ miên man.
Có một số chuyện, cho dù trốn tránh thì cũng vẫn phải đối mặt!
Bây giờ quan hệ của cô và Lục Lăng Nghiệp danh bất chính, ngôn bất thuận, tựa như yêu đương vụng trộm bí mật, hưởng thụ khoảng thời gian vui vẻ ngắn ngủi.
Nhưng, sau này thì sao?
Tương lai thì sao?
Nghiên Ca buồn phiền thở dài một hơi, cô nhìn đêm tối mịt mờ, lòng dạ rối như tơ vò.
Phòng làm việc.
Lục Lăng Nghiệp đẩy cửa đi vào.
“A.”
Một tiếng hét của phụ nữ bất ngờ truyền đến từ phía bàn làm việc.
Anh dừng bước, híp mắt đánh giá hai người quần áo xốc xếch ở trên ghế, hơi nhíu mày lại.
Tư Duệ khẽ thở dài, kéo khóa quần lên, tựa vào trong thành ghế, nhìn người phụ nữ đang hốt hoảng kéo khóa váy, vỗ vỗ mông của cô ta: “Ra ngoài đi!”
“Vâng, Tổng Giám đốc Duệ!”
Gương mặt người phụ nữ đỏ bừng, hai mắt mờ sương, vội vàng rời khỏi phòng làm việc, khi cô ta đi ngang qua Lục Lăng Nghiệp, hương vị đặc biệt sau cuộc yêu thoáng qua xông vào mũi anh.
Lục Lăng Nghiệp nhíu mày, nhướng mày nhìn Tư Duệ: “Không sợ **** à?”
Tư Duệ đốt một điếu thuốc: “Tự đưa tới cửa, không dùng thì phí! Cậu cho rằng ai cũng giống như cậu làm hòa thượng mười năm như một sao!”
“Đồ đâu?”
Lục Lăng Nghiệp xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-co-em/2544131/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.