*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
“Qua, đây!”
Nháy mắt, Lục Lăng Nghiệp mím môi nói hai chữ.
Hốc mắt Nghiên Ca hơi đỏ lên, cô do dự không dám đi tới.
Anh… tức giận rồi.
“Chú Út… tôi thật sự không làm gì cả.”
“Tôi biết!”
Giọng nói anh cứng đờ, nói ra hai chữ này rồi cất bước đi đến, dùng một tay ôm Nghiên Ca vào lòng.
sức lực của anh rất lớn, như muốn vò nát cô vậy.
Trong chớp mắt, nước mắt ấm ức của Nghiên Ca ào ào rơi xuống, thấp giọng nức nở trong lòng anh. Cả người Lục Lăng Nghiệp tản ra sự tức giận, anh giơ tay nâng mặt Nghiên Ca lên, cánh mũi thở phập phồng, sau đó anh đặt một nụ hôn như trừng phạt lên môi cô.
Anh chiếm lấy môi cô, không có chút dịu dàng nào, dường như là đang trút giận, lại như đang than thở.
Nghiên Ca bị ép nhận lấy, nước mắt rơi càng nhiều hơn.
Hai lần liên tiếp, cô đều đứng đây ôm anh khó nức nở, cảm giác thật sự rất khó chịu!
Sau khi buông Nghiên Ca ra, Lục Lăng Nghiệp nắm lấy cằm cô, giọng nói vẫn lạnh như trước: “Sao lại tắt điện thoại?”
Nghiên Ca giật mình: “Tôi không tắt!”
Dù thấy hụt hẫng vì thái độ không hỏi han gì nhiều của chú Út, nhưng cô vẫn cẩn thận nhớ lại những chuyện xảy ra tối qua.
Lát sau, cô hít mũi một cái: “Chú Út, chủ tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-co-em/2544127/chuong-124.html