“Có chuyện gì?” Thái độ và giọng điệu ghét bỏ của Nghiên Ca đã kích thích Mộ Tân Nhu.
Đáy mắt cô ta lóe lên ánh nhìn đ3ố kỵ điên cuồng. Đặc biệt là khi nhìn thấy Nghiên Ca lái chiếc xe BMW, cảm xúc
đố kỵ của cô ta càng trở nên mất kiểm soát.
“Nghiên Ca, tôi đến để nói lời cảm ơn cô.”
Nghiên Ca nhíu mày, đánh giá Mộ Tân Nhu trong chiếc váy bó sát, đi đ9ôi giày cao gót cao lênh khênh. Cô lạnh
lùng cười: “Không cần đâu.”
“Bà cô này đúng là không biết xấu hổ. Cô còn đuổi3 theo chúng tôi đến tận bãi đỗ xe nữa. Làm gì đấy hả, cảm ơn mà thái độ như thế à?”
Mộ Tân Nhu liếc mắt như không thè8m để ý đến Lục Vũ Phỉ. Cô ta tiếp tục đi đến bên cạnh Nghiên Ca, đưa chiếc
túi trong tay cho cô, nói: “Cảm ơn cô vừa rồi đã nhường bộ đồ đó cho tôi. Tôi tặng cái này cho CÔ.”
Nghiên Ca liếc mắt nhìn chiếc túi Mộ Tân Nhu đưa tới. Cô thấp thoáng thấy trong đó có một con búp bê rối gỗ xấu
xí.
Thấy vậy, Nghiên Ca thở dài mất kiên nhẫn nhìn Mộ Tân Nhu. Lục Vũ Phỉ cũng tiện bước đến bên người Nghiên
Ca, cô ấy nhìn chiếc túi, lạnh lùng châm chọc: “Bà cô à, cô đừng có đùa nữa. Cái thứ đồ chơi rách nát này cũng làm
quà tặng người khác được à?”
“Mộ Tân Nhu, cô bớt gây chuyện đi. Có thời gian cô ở nhà mà dưỡng thai cho khỏe.”
Nghiên Ca nhìn Mộ Tân Nhu, nói xong mấy lời đầy ẩn ý, cô mở cửa định bước lên xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-duong-co-em/2541684/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.