Vĩnh Long năm 1999 tại trạm y tế xã
..........................
"...Oa...Oa..."
Tiếng một đứa trẻ khóc, tiếng khóc đầu tiên chào cả thế giới.
"Chúc mừng gia đình, là một bé gái nặng 3 kg. Mẹ và bé đều bình an" Y tá bước ra khuôn mặt vui vẻ chúc mừng.
Lê Văn Mười Thân cùng với hai người con lớn điều thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì cũng mẹ tròn con vuông.
...........................
2 năm sau
"oa...oa..."
Ông Thân cùng vợ mình đang trên đường đi mua đồ về thì nghe thấy tiếng trẻ con khóc trong lùm cây. Ông và bà vội chạy đến xem thì thấy hai đứa bé đang nằm trong một chiếc thùng xốp nho nhỏ. Nhìn xung quanh đây không thấy ai cả, ông biết hai đứa bé này có cùng chung số phận như hai người con đầu của ông. Ông và bà hai người nhìn nhau như đã hiểu, từng người cúi xuống và bế hai đứa bé vào trong lòng.
"Từ nay hai con sẽ là con của ta" Ông nhìn hai đứa bé bằng một ánh mắt triều mến chứa đầy tình yêu thương.
...........................
Mùa hè tháng 6 của 10 năm sau
"Đức Trí, Đức Kiên, Anh Tuấn, Anh Tú, Thanh Ngọc ăn cơm con" Một người phụ nữ khoảng 35 tuổi ngó đầu ra phòng bếp kêu gọi các con của mình.
Anh Tuấn và Anh Tú là hai người chạy đến bàn cơm nhanh nhất. Hai cái tên hình như ứng với hai cậu bé, cả làng trên xóm dưới đều công nhận độ dễ thương kháu khỉnh của cả hai.
Tiếp theo là Thanh Ngọc, cô bé năm nay 12
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dinh-chung-ta-se-gap-nhau/3315417/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.