Để cảm tạ, Trác Nhất Phàm quyết định mai táng bộ hài cốt, chôn nó bên trong sơn động. Trong lúc chôn hài cốt, hắn nhìn thấy một hòn huyết thạch nhỏ chừng ngón tay trơn bóng có màu đỏ của máu. Vốn không nghĩ nhiều hắn ném sang một bên rồi vô tình làm vỡ nó, một làn khói đỏ tỏa ra khắp sơn động, những linh thú gần đó như gặp phải chúa tể liều mạng trốn ra xa. Bên trong huyết vụ, Trác Nhất Phàm nhìn thấy một vị huyết mi lão giả mái tóc dài màu đỏ, lông mày rậm, bộ râu dài thẳng xuống giữa ngực nhìn qua rất đáng sợ. Lão nhìn sang ngôi mộ đang được chôn gần đó khẽ gật đầu rồi quay lại nhìn vào Trác Nhất Phàm nở nụ cười. Nụ cười đó kết hợp với khuôn mặt đáng sợ làm tâm thần Trác Nhất Phàm không khỏi nhảy dựng lên.
“Ta để lại Bạch Quang Thần Đồng như một món quà cho người có duyên gặp ta. Mặc khác, nếu ngươi đã thấy được hồi ảnh thạch này thì ta tặng thêm một món ân huệ. Công pháp này là đương thời ta tung hoành bốn bể đại lục nhưng chưa từng truyền thụ cho ai. Ta cả đời không thu đệ tử, nếu ngươi đã được truyền thì xem như là độc nhất đệ tử của ta. Công pháp này có tên là Hấp Tinh Đại Hóa Quyết do ta đương thời sáng tạo ra. Nó chỉ có khả năng thôn phệ nguyên lực của kẻ địch để cho bản thân dùng nhưng yêu cầu rất khắc khe, người luyện nhất định phải là luyện thể giả, phải tự phế tu vi thì mới bắt đầu luyện được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao/211116/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.