Trên con đường tuyết, một nhóm người hiên ngang bước đi, khí thế vô cùng hào hùng. Mỗi người trên tay đều cầm lấy vũ khí, khuôn mặt bày ra ý chí bất khuất thẳng hướng đến Hỏa Băng Thôn.
“Trưởng thôn, nếu không xuất hiện linh thú thì khoảng nửa canh giờ sẽ đến.”
Một tên thanh niên từ phía trước chạy đến lớn tiếng báo cáo.
Dọc đường đi có rất nhiều yêu thú xuất hiện cản trở cho nên tốc độ của đám người Phương Đức không nhanh lắm. Điển hình là một đầu tứ cấp linh điểu từ nơi đâu tấn công, rất may mắn ông ta có nhiều kinh nghiệm lập tức đả thương làm nó bay đi.
Đến khi vượt qua suối băng, hình ảnh Hỏa Băng Thôn mới dần hiện ra rõ hơn trước mắt mọi người. Ở nơi đó, khung cảnh không giống như trong tưởng tượng của bọn họ cho lắm.
Cả một vùng rộng lớn không hề có băng mà đang tràn ngập trong biển lửa màu vàng kim cứ mặc cho tuyết rơi xuống nhưng không tài nào có thể dập tắt. Xác chết nằm phơi thây giữa đường máu chảy thành sông, khuôn mặt đều không có biểu lộ gì bất thường. Cái đáng sợ nhất chính là không có một ai toàn thây, người thì mất đầu, người thì chết cháy.
“A. Sao bọn họ lại thành ra thế này? Đây là do tên tà nhân kia làm ra hay sao?” Một tên tráng sĩ hít một ngụm khí lạnh mở miệng nói.
“Ta cũng không biết, nhưng nhìn biểu cảm khuôn mặt thì dường như bọn họ chết mà chưa kịp hiểu chuyện gì.” Trương Định sau một lúc xem xét rồi đưa ra kết luận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao/1204566/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.