Trần Hạo Nam khó khăn trở về chỗ ngồi, còn chưa điều tức được bao lâu đã bị một bàn tay hung hăng “hôn” vào má. Chỉ nghe “bép” một cái, khuôn mặt của hắn liền in năm dấu tay.
Một cú vừa rồi của Hoắc Vũ Cơ làm hắn tá hỏa tâm tinh, đang ngơ ngác không biết chuyện gì thì một cú khác lại bồi đến. Mấy tên đệ tử khác thấy tình hình không ổn vội vàng né sang một bên đề phòng vị “băng mỹ nhân” này giận cá chém thớt.
“Hoắc ma nữ, ngươi làm vậy là có ý gì. Ta cũng không chọc ghẹo gì ngươi a.”
“Chính ngươi bày ra cái trò để tinh anh để tử tùy ý khiêu chiến. Ta không đánh ngươi thì đánh ai?”
Xoa xoa hai gò má, Trần Hạo Nam lần nữa oan ức nói: “Ta chẳng qua là muốn huynh đệ luyện cái tay mà thôi. Ai ở đây mà không muốn ra tay một chút.”
Hoắc Vũ Cơ đưa mắt nhìn sang đám tinh anh đang nép ở ngoài xa. Mọi người thấy thế vội đứng thẳng người, nghiêm túc lắc đầu.
“Không phải lúc trước các ngươi đều đi than vãn với ta sao?”
Mọi người kinh hãi nhìn Hoắc Vũ Cơ lắc đầu liên hồi, trong lòng thầm mắng Trần Hạo Nam. “Đại ca ơi. Muốn chết thì chết một mình đừng lôi ta vào trong.”
Trần Hạo Nam nhìn thái độ mọi người không khỏi nhíu mày. Đây là có chuyện gì, không phải lúc trước bọn họ nói như vậy với hắn hay sao? Thế nhưng còn chưa suy nghĩ được gì đã nghe thấy tiếng bẻ ngón tay rốp rốp của Hoắc Vũ Cơ.
Nghiêng đầu trái phải một hồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao/1204547/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.