Ngày hôm sau, Trác Phàm đi vào thành. Hắn định vài ngày tới sẽ dạo chơi thư giãn một hồi đợi đến ngày đại hội khai mạc thì tìm nhóm của Đường Yên Nhi hội họp.
Trong thành bây giờ ngày một tấp nập, người người đi trên đường dạo quanh những quầy hàng trưng ở phía trước. Trác Phàm nhìn không khí ở đây không khỏi nhớ đến lúc nhỏ cha thường đưa hắn đi dạo, mọi người thi thoảng còn véo má tặng hắn một xâu hồ lô.
Trong lúc đi trên đường, một cô nương đang vội vội vàng vàng không chú ý mà va phải Trác Phàm. Nàng ngã ra phía sau khẽ nhăn mày sau đó đứng dậy hơi xoa xoa cái mông một tý rồi ngẩng đầu lên nhìn rõ người vừa bị tông phải nói: “Xin lỗi công tử, ta chạy nhanh quá không chú ý. Công tử không sao chứ?”
Vị cô nương này có dáng người nhỏ nhắn, thấp hơn Trác Phàm tới một cái đầu. Nàng mang một cái áo choàng sẫm màu có mũ che đội lên dài tới đầu gối để lộ phần cẳng chân trắng mịn màng.
“Ta không sao.” Trác Phàm còn đang định hỏi thăm lại thì phía trước xuất hiện vài tên thị vệ đang chạy tới.
Nàng thấy đám người kia chạy đến liền nhanh chân chạy đi, trước khi đi nàng còn ngoái lại nói với Trác Phàm: “Nếu công tử không sao thì ta xin phép cáo từ. À ta tên gọi là Trương Tiểu Uyển lần sau có duyên gặp lại.”
Trác Phàm nhìn đám thị vệ đuổi theo liền đoán cô nương này ăn trộm đồ bị phát hiện nên chạy trốn. Xem ra trong thành trị an cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao/1204484/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.