Quan sát xung quanh, Nguyên Ngọc và Nguyên Ly cảm nhận được mấy cái cây ở đây hình như không bình thường. Nói ra thì rất quái lạ, tại sao chúng lại có thể sinh sống ở cái môi trường khắc nghiệt này chứ? Không nhầm thì kia chẳng phải là Tam Mộc Chi Linh Thảo sao? Chẳng phải nó thích sinh sống ở trên núi à?
"Nơi này không nên ở lâu. Ba huynh, ta cảm thấy hình như ở đây ngoài chúng ta thì còn có kẻ khác." Nguyên Ngọc lo lắng nhìn xung quanh: "Chút nữa nếu mà có con yêu trùng biến dị nào đến thì làm sao?"
"Ừm, ta biết, mấy con yêu trùng ở đây không chết thì cũng biến dị. Có lẽ là nơi này ẩn chứa một nguồn sức mạnh nào đó nhưng ta cũng không thể cảm nhận đúng được. Nó cứ ẩn rồi hiện." Ba Ngải Tư gật đầu, vẽ một ký hiệu lên cây làm dấu: "Chút nữa nếu có gì xảy ra thì nó sẽ phát hiện ra."
Mâu Thành Vũ nhìn cái ấn ký vẻ coi thường: "Huynh chắc là nó sẽ hoạt động được chứ đại ca? Cái ấn ký này hình như quen quen....."
Ba Ngải Tư thật sự mệt mỏi với tiểu tử này. Lần đầu tiên trong đời y lại gặp phải cái loại người quậy thế này. Y nhớ hồi đó Khang Tuyết tiên tử cũng không có quậy như vậy đâu.
"Hoạt động được nhưng tác dụng cũng không quá lớn. Hiện tại thì phải nói là ấn kỳ này..." Chưa kịp nói hết câu Ba Ngải Tư bị một thứ to lớn quất bay ra xa.
Chưa kịp để bọn họ hoàn hồn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2895670/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.