"Cược không? Ta cược Tịnh Thải Thiên Ngưu thắng. Dưới góc nhìn của ta thì Địa Sát Huyền Lục Công dù có mạnh thế nào thì nơi này không hợp với nó. Linh căn của thiên ngưu là Thủy - Mộc - Vân nên theo hướng nào thì đều có lợi cho nó hết." Mâu Thành Vũ quay sang Nguyên Ngọc nói.
"Ta nghĩ nó thực sự không hay cho lắm đâu. Hai con linh thú này đều tương đương nhau cả, không thể nói được gì. Bổn tiểu thư còn mong hai chúng nó đồng quy vô tận rồi bản thân lấy vảy, sừng, da và nhiều thứ khác để mang đi đấu giá. Linh thạch của chúng ta chỉ đủ dùng thêm 4 tháng một tuần nữa thôi." Nguyên Ngọc không thèm nhìn hắn nói. Cá cược á? Không, linh thạch còn chẳng nhiều nữa, tên gà con não tàn này không biết suy nghĩ cho tương lai phải ăn uống ngủ nghỉ thế nào à?
"A Vũ, huynh thấy A Ngọc nói đúng đấy. Chúng ta không thể cược được. Nếu đệ thắng thì trong vòng vài ngày đệ sẽ tiêu hết số linh thạch của chúng ta cho coi. A Ngọc nói rất đúng, chỉ cần hai con linh thú đồng quy vô tận với nhau thì chúng ta có thể đem bộ phận của chúng đi đấu giá kiếm thêm linh thạch." Tống Mao Bàng cười nhẹ nhìn Mâu Thành Vũ, vỗ vai nói.
Nói thật thì Tống Mao Bàng cũng muốn dùng sừng và vẩy của hai con linh thú này đi luyện binh khí. Nếu may mắn thì biết đâu hắn sẽ luyện được binh khí bát phẩm hoặc cửu phẩm. Với trình độ của hắn thì luyện ra thánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2895611/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.