"Hừm, chuyện này thật đáng để hóng hớt à nha. Ta thật là muốn nghiên cứu con Tịnh Thải Thiên Ngưu đó." Nguyên Ngọc cười ranh ma nhìn về hướng thiên ngưu rời đi: "Có điều làm vậy không biết có gây ra chuyện gì nguy hiểm không nữa."
"Tỷ tỷ, vẫn là nên bỏ cái ý nghĩ đó đi. Theo muội, con Tịnh Thải Thiên Ngưu đó dù gì cũng không phải quá lạ mà nghiên cứu đâu." Nguyên Ly chán nản nói. Phải nói là khi còn sống thì bọn họ có tính hay mổ xẻ nhiều thứ để nghiên cứu nhưng mà sau khi đầu thai thì cái tính đó lại được Nguyên Ngọc thừa hưởng. Càng nghĩ thì nàng cảm thấy thói quen này hồi đó hơi kinh dị sao sao ấy.
Mâu Thành Vũ nhìn quanh thì phát hiện một hòn đá lớn khắc một vòng tròn ký hiệu kỳ lạ khiến hắn nổi tâm bát quái. Hắn tiếng lại gần sờ vào đó thì vô tình đẩy nhẹ làm cho ấn ký khởi động xoay tròn rồi một luồng bạch quang phát ra. Ngay lập tức, bọn họ bị nó hút vào mà không kịp hoàn hồn.
Bên trong chính là một cái hang động giống như lần ở đầm lầy Hắc Chử Tu nhưng có điều trên trần lại có những đốm sáng nhỏ. Nhìn kỹ lại thì bọn họ nhanh chóng nhận ra đây là những tinh thạch và ngọc, châu vô cùng quý hiếm. Cho dù là quay về thời thượng cổ thì bọn họ cũng không dễ dàng sở hữu số lượng lớn như thế này. Xem ra bọn họ lại lạc vào một cái bí cảnh nào đó rồi.
Thật không hiểu nổi là làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2895610/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.