"Kết quả là nàng ta vì muốn thế giới tươi đẹp hơn nên là đã phán quyết vô cùng công bằng đến mức Minh Vương cũng cạn lời. Dù cho có bị hối lộ bằng của cải của những tên nhà giàu thì nàng vẫn cho người lương thiện qua cây cầu tốt nhất, còn những người nửa tốt nửa xấu thì đi cầu gỗ đơn sơ, những kẻ ác thì lại không cho lên cầu mà phải tự minh lội qua để đầu thai." Tống Mao Bàng nói rồi nhặt một hòn đá lên ném về cây cầu tốt nhất.
Cộc!
Hòn đá vừa ném qua thì bỗng nhiên cây cầu tan biến thành nhiều mảnh nhỏ sau đó một con quái vật từ dưới sông trồi lên. Đây chính là một con linh thú hình bạch tuộc, gọi là Thâm Hải Chương Ngư - một linh thú thượng cổ vô cùng nguy hiểm. Quan trọng hơn hết là con chương ngư này ăn linh hồn của vạn vật tu luyện.
Thâm Hải Chương Ngư trồi lên khỏi mặt nước khiến bọn họ kinh hãi lùi ra sau rồi sau đó nhận lấy một cái xúc tu quất đến. Mâu Thành Vũ nhanh nhẹn tạo khiên chắn rồi triệu Đoạn Nguyệt Giản ra tung một chiêu về phía nó nhưng bị chặn lại. Chương ngư gầm rú những tiếng đinh tai nhức óc rồi phun ra một làn khói đen đến chỗ bọn họ. Nguyên Ngọc và Nguyên Ly sử dụng Độc căn hấp thụ hết độc.
Nhìn thấy con chương ngư lớn, Tống Mao Bàng triệu Thần Hư Giới ra, cho nó năm giọt long huyết rồi điều khiển không gian xung quanh khiến đất đá bay lên không trung ném về phía nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2895605/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.