Chương trước
Chương sau
Mâu Thành Vũ không biết phải làm sao và cũng chẳng thể làm gì với chút sức lực nhỏ bé này. Nếu có ai hỏi hắn muốn giết Triệu Đức Hành không? Hắn sẽ trả lời là có và rất muốn giết tên cặn bã đó ngay bây giờ nhưng lại không thể. Hắn cũng đã thấy cái chết của Hồng Y tiên tử và gia đình Minh Vương sau này. Hắn muốn thay đổi nó nhưng lại không biết phải làm sao để thay đổi. Mâu Thành Vũ lại tự cảm thấy bản thân là Hỗn Độn, hung thú mạnh nhất, lại bất lực trước Triệu Đức Hành đứng dầu Thiên giới, nhất thời cảm xúc hỗn loạn xem bản thân như một tên phế vật.

Hắn không biết phải giải thích thế nào nhưng mà hiện tại tình trạng này là tương lai đang tự khôi phục mà nó đỡ hơn trước nhiều. Mâu Thành Vũ cảm thấy theo tình báo của Minh Vương thì Triệu Đức Hành đang gặp một số rắc rồi mới khi mà nghi ngờ Ngũ Hiền Vương có kẻ phản bội nên bọn họ sẽ an toàn thêm một thời gian. Vì với tu vi thấp như thế này nên không thể đánh động đến Triệu Đức Hành nên là tạm thời vẫn an toàn.

"Minh Vương đã nói là hiện Ngũ Hiền Vương và Triệu Đức Hành đang lục đục nội bộ và thời gian sắp tới sẽ có nhiều chuyện rắc rối với Thiên giới nên hắn sẽ không làm được và chuyện A Ly bị bắt cóc hắn không thể làm được. Có thể muội ấy sau khi cãi nhau với A Ngọc thì không còn quan tâm đến bất cứ chuyện gì nữa mà hạ lỏng cảnh giác nên mới bị bắt cóc." Mâu Thành Vũ nói ra phân tích, hắn cảm thấy chuyện này phức tạp vô cùng, chưa bao giờ cảm thấy nhức đầu như vậy.

Tống Mao Bàng cũng không nói gì mà đi ra ngoài. Trên đường bắt gặp Vệ Quân vừa làm nhiệm vụ trở về, hắn liền nói chuyện Nguyên Ly ra ngoài gần ba ngày chưa về, nghi ngờ nàng bị bắt cóc. Vệ Quân nghe hắn nói liền biết chuyện gì xảy ra, gần đây hắn cũng đang điều tra những vụ bắt cóc thiếu nữ, nhanh chóng kéo hắn sang một góc nói chuyện.

Gần đây không biết vì sao những thiếu nữ ra ngoài rồi đột nhiên biến mất không một vết tích. Những thiếu nữ này hầu hết là nữ nhi của những gia đình bình dân, thương nhân, chủ cửa hàng. Mấy ngày nay có rất nhiều người đến Tụ Hiền Thi Văn Các, Thanh Dương Nguyệt Lâu và Lạc Hoa Kiếm Môn cầu xin giúp đỡ. Chuyện này liền đến tay tổ chức sát thủ Thanh Dương Nguyệt Lâu điều tra, còn hai môn phái kia thông qua điều tra thì thời gian những thiếu nữ này mất tích là sau khi Tinh La Thương Hội thành lập một tháng nên nghi ngờ kẻ bắt cóc là một thương nhân trong thương hội. Nhưng sau khi điều tra sâu hơn thì kết quả thu được lại càng bất ngờ khi mà Pháp Hoa phái cũng có bảy phần liên quan trong vụ này. Hiện tại đã cứu được gần mấy chục thiếu nữ nhưng căn cứ chính xác lại không thể dò ra vì bọn chúng đã cắn thuốc tự tử.

Nghe xong đống thông tin này, lòng Tống Mao Bàng nóng như lửa đốt. Hắn không dám tin có kẻ lại dám mượn quyền của Tinh La Thương Hội làm càn. Khi mà Mục gia tuyên bố muốn thành lập thương hội thì chắc chắn lũ người đó đã nhắm đến lớp vỏ bọc bên ngoài để che mắt tất cả. Xem ra lũ này cũng tính là có chút khôn khéo. Hắn chợt nhớ lại trước kia Ba Ngải Tư có đưa cho bọn họ một tấm bùa để liên lạc và định vị nhau, không chừng có thể dùng nó để cứu Nguyên Ly và những nữ nhân khác.

Sau một canh giờ, Nguyên Ngọc tỉnh lại rồi nhanh chóng chạy khỏi Tụ Hiền Thi Văn Các khiến nơi này trở thành một mớ hỗn độn. Mâu Thành Vũ đến thăm Nguyên Ngọc liền phát hiện ra nàng biến mất, đánh động đến Nạp Lan Vấn. Nghe tình hình, Nạp Lan Vấn đồng ý giúp bọn họ tìm hai tỷ muội đó về nhưng những chuyện phát sinh khác cũng không đảm bảo là không thể xảy ra.



Nạp Lan Diễm Y nhận thấy Tống Mao Bàng sốt ruột, vội an ủi: "A Bàng, đệ không cần phải lo lắng đâu. Ta tin với tu vi của Nguyên Ngọc cô nương thì sẽ không có nhiều phiền phức xảy ra. Trước mắt đệ đi với ta chuẩn bị chút đồ."

"Tỷ, chuyện này đệ cũng không biết nói sao nhưng vẫn phải tìm ra Nguyên Ngọc muội ấy nếu không trong lúc tinh thần hỗn loạn không biết sẽ gây ra họa gì. Đệ lo là những tên bắt cóc đó chết rồi thì những thiếu nữ ở những phân đà khác sẽ không thể sống sót mà quay về." Tống Mao Bàng tâm tình khó chịu bao nhiêu đều đè nén xuống nói. Hắn không muốn ai phải chết nhưng đây không phải là giấc mơ của trẻ con và cũng không thể không chấp nhận hiện thực được.

_ _ _ _ _

Vũ Liên Trấn, Dương Cốc.

Gã Trần Bửu ngồi trong nhà bàn bạc với đảm thuộc hạ về việc sẽ bán ai đi đầu tiên vì hiện tại có rất nhiều lão già từ thế gia muốn rước thêm một tiểu thiếp về nhà mà yêu thương. Chỉ cần nghĩ đến số tiền mà gã có thể kiếm được liền có thể cười toe toét cả ngày, không, cả năm còn có thể ấy chứ.

Đúng lúc đó từ bên ngoài vang đến những tiếng gào thét thảm thiết cùng những tiếng roi khiến cho những kẻ trong bên trong liền cảnh giác. Một tên cho rằng nơi này bị phát hiện liền xông ra ngoài. Vút một tiếng, gã bị Nguyên Ngọc quất một roi thẳng chém thân thể làm hai, máu tươi ồ ạt bắn ra ngoài tạo nên một khung cảnh máu me chết chóc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.