Mâu Thành Vũ thật sự chấn kinh rồi! Hắn không tin chuyện là như vậy. Khoan, hình như trên cánh cửa dẫn đến tầng hai có ghi cái gì đó liên quan đến rút lưỡi. Vậy chẳng phải nói là con vương nơi này săn mồi bằng âm thanh và... ăn lưỡi.
Suy đoán này của hắn không sai, Tiêu Hà có thể làm chứng xác minh nhưng giờ nàng không muốn. Ai biểu hắn không hỏi nàng mà cứ hùng hổ xông lên. Chẳng trách Ba Ngải Tư luôn đẩy hắn đi tiên phong.
Trấn tịnh lại bản thân, Mâu Thành Vũ dùng Không căn tạo ra một vùng không gian ẩn, không có âm thanh, mở cánh bay lên quan sát. Dựa vào kiến thức của mình, Mâu Thành Vũ nhớ hình như có loài thường hay ăn lưỡi nhưng loại này không phải là yêu thú mà là yêu trùng. Có lẽ với điều kiện linh khí ở đây nồng đậm chắc cũng đã tiến hóa không ít.
Bay một hồi Mâu Thành Vũ nghe thấy ở đâu đó tiếng nhai rộp rộp. Hắn biết đây rất có thể là nguy hiểm nhưng vẫn không chiến thắng trí tò mò. Hắn bay lại nơi phát ra tiếng đó thì thấy tại một nơi đất trống được cây cối bao phủ, ở giữa khu đất trống ấy chính là.... một con sâu tròn mũm mĩm?!
Mâu Thành Vũ không biết nói sao. Sao lại là một con sâu?
Hắn quan sát kỹ thì nhận ra con sâu này to quá mức bình thường! Thường thì sâu sẽ lột xác thành bướm nhưng con này hình như không có. Khoan, con sâu này có gì đó lạ lắm. Sao đang nằm mà chân có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2892680/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.