Bắc Nguyệt sau một hồi giằng co với Đới Thanh Hương thì cũng đánh ngất được nàng và mang về. Bắc Minh thì diệt hết Đới gia không một chút nào thương xót. May mắn là nơi này không có trẻ con nên ra tay vô cùng nhanh.
Mâu Thành Vũ bế Đới Thanh Hương trên tay cảm thấy nàng nặng thiệt sự. Không thể tin nổi là lại nặng như thế nhưng không sao, hắn có thể đi đến chỗ Tạ Trinh rất nhanh nên không đáng nói.
"Đại nhân, nữ nhân này cứ để cho thuộc hạ bế. Cơ thể nữ nhân này vô cùng thuần khiết, không thể để bị ô nhiễm bởi nam khí của người được." Bắc Nguyệt nói. Nàng không chịu nổi chuyện cơ thể nghệ thuật của Đới Thanh Hương bị ô nhiễm vì chút nam khí vớ vẩn.
Mâu Thành Vũ đành đưa cho Bắc Nguyệt. Hắn thật ra không thích thái độ đó cho lắm nhưng mà đây là giáo lý của thiên địa, không thể không tuân theo. Bắc Nguyệt làm vậy cũng không sai nên là cứ giao cho nàng ta.
"Ngươi giết hết chưa?" Mâu Thành Vũ quay sang Bắc Minh.
"Thuộc hạ đã làm hết rồi ạ. Khó nói lắm nhưng mà mọi chuyện vẫn ổn. Đới gia này thật sự âm khí quá nặng." Bắc Minh báo cáo.
"Âm khí quá nặng? Sao lại thế? Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra sao?" Mâu Thành Vũ ngạc nhiên.
"Cái này... Thuộc hạ tìm thấy rất nhiều xương cốt phụ nữ được chôn trong hoa viên dưới bụi hoa của chính thất, ngoài ra còn có xương cốt hài tử. Trích xuất ký ức thì biết được đó đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2892561/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.