Hằng năm, người có cống hiến đứng đầu ngoại môn mới được dùng cống hiến đổi lấy một viên Khai Mạch Đan. Đây là sự khích lệ đặc biệt của Đạo viện đối với đệ tử ngoại mồn. Vì vậy khóa này vì đã có Khương Vọng nên không ai khác có thể sao chép đường đi của hắn.
Tuy vậy nhưng Khương Vọng cũng là liều mạng, tắm máu mà chiến đấu mới tích lũy đủ công lao để đổi lấy Khai Mạch Đan. Và bây giờ toàn bộ thành Phong Lâm rộng cả trăm dặm cũng chẳng có một Tây Sơn Đạo nào khác để tiêu diệt nữa rồi.
Vào ngoại môn Đạo viện nồ lực tu hành, đánh bại vô số đối thủ để vào nội môn. Sau khi vào nội môn, tiếp tục nỗ lực tu luyện, đồng thời tích lũy công lao, cuối cùng nhận được Khai Mạch Đan, bước vào siêu phàm. Đây mới là con (Tường bình thường của tu giả Trang Quốc, cũng có thế coi là con (Tường tương đối bằng phẳng để (Ti.
Nhưng so với những người sinh ra đã có Đạo mạch, trực tiếp vào nội môn tu hành Đạo pháp, những thiếu niên đi theo con đường từ ngoại môn đi lên thực phải lãng phí quá nhiều thời gian.
Con đường tu hành, chậm một bước là bước bước đều chậm. Đây là lý do từ khi ở ngoại môn, Khương Vọng luôn liều mạng (Tể hoàn thành nhiệm vụ, dồng thời cũng là lý do Phương Bằng cử không thể kiềm chế được lòng tham. Không ai muốn đợi
thêm nhiều năm vậy.
Vì vậy, Khương Vọng hiểu được khát vọng của Phương Bằng cử, nhưng không thể tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-chi-cong/3414605/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.