Nhưng Khương Vọng so với gã càng nhanh hơn, càng ổn định và quyết tuyệt hơn!
Hắn đã đợi năm mươi bảy ngày bởi vì trong năm mươi bảy ngày đêm này hắn không giờ khắc nào mà không tưởng tượng đến một màn này
Dầu người mang trọng thương, dầu thân bệnh khó khỏi, dầu mấy lần sắp chết.
Khi doi địch chém giết lẩn nhau, dù thương dù chết hắn đều chịu. Thế nhưng bị người tín nhiệm nhất phản bội, thống khổ mà nội tâm phải chịu còn đau hơn thân thế rất nhiều.
Hắn chống đỡ sống qua đoạn thời gian đó, trừ khát vọng sống vô hạn, còn có thù hận khắc cốt ghi tâm!
Một kiếm, phá vỡ kiếm thế của Phương Bằng Cử.
Kiếm nhập người cũng tiến, hắn trực tiếp lấy bụng dưới đụng mạnh vào trường kiếm của Phương Bằng Cử, máu bắn tung tóe, Khương Vọng hờ hững vung kiếm ngang qua, cắt đứt gân tay Phương Bằng Cử!
Hai miệng vết thương tựa hồ như đồng thời xuất hiện, nhưng một cái chủ động một cái bị động, kết cục đã định.
Khương Vọng lại tiến lên, vung khuỷu tay kéo theo thân thế, đột nhiên nện lên phía trước. Hung hăng đụng vào lồng ngực của Phương Bằng cử.
Phương Bằng cử vừa bị đau nhức phía dưới làm mất đi sự khống chế đối với kiếm, trong chớp mắt tiếp theo liền nghe được thanh âm nứt xương của mình vang lên rõ rệt.
Cả người hắn bị đánh văng ra như một con tôm, đụng vào bên ngoài đài cao, lại bị những cành cây chập chờn kia gảy trở về, rơi xuống đài cao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-chi-cong/3414595/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.