Lương Ngọc Lâm chứa chấp tình lang, dâm ô hậu cung, chiếu theo luật lệ Đông Phong, đáng nhẽ phải tru di cửu tộc, chém đầu thị chúng. Chu Vũ Đế nể tình phu thê nhiều năm, chỉ nhốt nàng ta trong đại lao, cho nàng ta lựa chọn giữa một dải lụa trắng và một ly rượu độc.
Nhớ ngày tin tức vừa được truyền ra, người được nhắc tới nhiều nhất không phải Lương Phi nương nương được ngàn ân vạn sủng mà là bát hoàng tử kiêu ngạo thành tính, qua một đêm đã mất đi chỗ dựa. Dưới mắt thiên tử, không ai dám bàn luận gì nhiều, người âm thầm hả hê ngược lại không ít. Người người đều cho rằng, vì một phi tử đã làm lão mất hết mặt mũi, Chu Vũ Đế có bao dung đến mấy cũng không thể đối xử với Lăng Tử Hàm như trước.
Lương Ngọc Lâm ở trong lao ngục, chẳng mấy chốc đã đến ngày hành hình.
Bốn bề lao ngục bóng tối lan tràn, đất tường ẩm ướt, bên trong quanh quẩn một mùi hương không mấy dễ ngửi. Ánh lửa hắt qua song sắt kéo thành từng vệt dài ngắn loang lổ, thi thoảng gió lọt làm ánh lửa lay động, bóng ma trên tường theo đó nhảy múa, có một loại lạnh lẽo quỷ dị không nói nên lời.
Vị công công mang rượu độc đúng giờ mà đến. Y họ Lý, là tâm phúc hầu hạ hoàng thượng kể từ khi người lên ngôi cửu ngũ, một lòng trung thành. Đi bên cạnh còn có Đô chỉ huy sứ Lê Đức Lê đại nhân, dẫn theo một toán quân canh chừng phía ngoài, phòng trừ có người muốn cướp ngục.
Lý công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-di/1154750/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.