"Lần sau không được chắn trước mặt ta."
"..."
"Đây là lệnh!"
Triệu Tử Khiêm cúi đầu:"Được."
"Ta...". Y hơi ngập ngừng:"Có phải ta vừa rồi phá hỏng chuyện của nàng...."
"Không liên quan đến ngươi, là nàng ta vượt qua giới hạn". Người không biết phải trái như nàng ta, sớm muộn cũng gây ra tai họa.
Nhớ tới gì đó, Mặc Chiêu căn dặn:"Ngươi giúp Mặc Trần canh chừng Lăng Tử Hàm, đừng để y ra ngoài. A Trần mềm lòng, sẽ không chống cự nổi yêu cầu của y. Nếu như y sống chết muốn đi, vậy thì để cho y đi. Ngày mai sẽ rất loạn, nhớ bảo vệ y chu toàn."
Ngày mai là ngày Lương Ngọc Lâm được ban rượu độc, chắc chắn ở trước cổng thiên lao không tránh được một màn huyết tinh. Lao ngục Đông Phong nổi tiếng canh phòng nghiêm ngặt, bốn bề đều có thị vệ canh gác, gần như không để lọt dù chỉ một khe hở. Nếu như muốn nhân lúc hỗn loạn cứu người ra, e rằng cũng chỉ có một cơ hội này.
Triệu Tử Khiêm không hiểu:"Nếu người muốn bà ta chết, tại sao còn để Lăng Tử Hàm trở ra? Người cũng biết Lăng Tử Hàm sẽ không để yên."
"Người muốn bà ta chết là lão hoàng đế, không phải ta". Mặc Chiêu nhếch môi:"Sống chết của bà ta không phải việc của ta. Người ta quan tâm là người khác."
Mặc Chiêu nhìn sắc trời, sau đó đột ngột đẩy nhanh tốc độ. Triệu Tử Khiêm chạy đuổi theo sau, thấp giọng hỏi:"Người có việc gấp sao?"
Mặc Chiêu im lặng không đáp, tốc độ dưới chân càng nhanh hơn. Khi về đến Thánh Môn, trời đã tối mịt.
Đêm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-di/1154749/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.