"Thế thân?"
Triệu Tử Khiêm vốn định phản bác, chợt cảm thấy suy đoán của Mặc Chiêu vẫn có khả năng xảy ra. Chuyện này rất khó nói, nếu như không sai, còn có thể là lời giải thích hoàn hảo cho lý do Tô Dịch Thành đã mấy chục năm chưa rời khỏi Thánh Môn.
Dù là phép dịch dung tốt nhất, nhìn ở khoảng cách gần vẫn có thể phát hiện sai biệt. Mặc Chiêu không dưới một lần cảm thấy làn da của Tô Dịch Thành có gì đó kỳ quái, chỉ là nghĩ đến nhiều thứ, chưa từng nghĩ tới việc Tô Dịch Thành sẽ sử dụng thế thân.
"Tô Dịch Thành vẫn ở đó phải không?"
Triệu Tử Khiêm gật đầu.
Mặc Chiêu nói: "Ngươi trở về đi."
"Ngươi muốn đi đâu?"
Mặc Chiêu quay người không đáp, hướng đi kia hướng thẳng tới đại điện.
Nàng cần phải xác nhận chuyện này.
Tô Dịch Thành vẫn đang ở đó. Thấy người báo Mặc Chiêu đang đợi, lão hơi nhíu mày, ngồi thẳng người dậy.
"Để y vào đi."
Mặc Chiêu bước vào bên trong, gương mặt tuấn tú tràn ngập lo lắng. Nàng hơi cúi người: "Sư phụ."
"Có chuyện gì?"
Thái độ của lão với nàng mới hôm qua còn khả nghi, đáng lý không nên thay đổi nhanh thế này. Mặc Chiêu càng hạ thấp người hơn, nhẹ nhàng nói:"Làm phiền sư phụ nghỉ ngơi, mong sư phụ thứ lỗi. Đều vì trên người đệ tử đột nhiên phát ban đỏ, trong lòng hơi hoảng, cho nên muốn nhờ người xem thử."
Tô Dịch Thành phất tay: "Lại gần đây."
Mặc Chiêu cùng lão ngồi trên ghế dài. Nàng chủ động đem tay áo vén lên, trên làn da trắng nõn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-di/1154740/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.