Hoàng cung dưới tà dương rực rỡ, đợi ráng chiều đổ xuống, chẳng mấy chốc đã nằm trong đêm đen. Đèn nhiều nơi đã tắt, người đứng gác vẫn còn xếp thành hàng dài.
Trước cổng Chiêu Dương cung, phải chăng lo sợ người ngoài mượn đêm tối giở trò, cao thủ so với sáng chiều còn được bài bố nhiều hơn. Sự cảnh giác không vì mỏi mệt mà lơ là gián đoạn, vậy nên, thời điểm một bóng trắng xẹt qua trước cửa cung, tất cả hộ vệ không ai bảo ai, đồng loạt tấn công ngay tức khắc. Đến khi dễ dàng tóm được bóng trắng kia, không ít kẻ đều ngớ ra:"Cái gì đây?"
Tên hộ vệ nhìn xuống cục bông trắng tròn y đang nắm trong tay, khẽ lắc đầu:"Không biết. Sủng vật từ đâu chạy tới thế này?"
Sủng vật mà y nói tới là một con sói con béo mập đang ngơ ngác chớp đôi mắt sói, dường như bị y nắm đau, nó cựa quậy người, không ngừng ư ử vài tiếng. Bộ dạng vô hại làm tên hộ vệ vô thức buông lỏng tay, sói con nhân cơ hội lanh lẹ nhảy xuống, dùng cả người tông thẳng vào cánh cửa đang đóng chặt.
Tên hộ vệ mặt mày tái mét, cuống cuồng chạy tới bắt lại.
"Có chuyện gì mà ồn ào thế?"
Từ bên trong vọng ra tiếng nói. Không thấy người, chỉ cần nghe cũng cảm nhận được ngữ điệu bực bội. Một tên hộ vệ khác nhanh tay túm được sói con, nghe thấy giọng nói vội kính cẩn đáp:"Bẩm bát hoàng tử, không có gì đâu ạ."
"Một lũ vô dụng. Đi ngủ cũng không yên!"
Tiếng nói vừa dứt cũng là lúc cánh cửa mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-di/1154715/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.