Chương trước
Chương sau
Xuân đi đông đến, nháy mắt đã hai mươi năm trôi qua, Ngạo Thiên thành lôi hồ.
Lôi trì là Ngạo Thiên thành một chỗ luyện thể bảo địa, bình thường có không ít Ngạo Thiên thành tinh anh tới đây tu luyện, nhưng hôm nay khác biệt.
Hôm nay lôi trì không một bóng người, tại bên ngoài, Kiếm Sinh đích thân xuất hiện đem theo mười vị võ tông cường giả thủ hộ xung quanh.
Bên trong, lôi trì không ngừng phát ra tiếng sấm nổ, vô số thiên địa linh khí đáng hướng lôi trì lao tới.
“Ùng ùng ùng”
Lôi trì nháy mắt trở nên sôi trào, vô số lôi điện mang đủ loại màu sắc ngang dọc thương khung.
“Gao”
Một tiếng gầm lớn vang lên, Huyền Giao từ lôi trì lao ra, nó không ngừng bay lượn tại không trung, vô số lôi điện từ trên người nó bắn ra khiến cảnh tượng trở nên vô cùng hùng vĩ.
Đột nhiên Huyền Giao dừng lại, vô số linh khí bắt đấu hướng nó lao tới, linh khí tựa như thủy truyền không ngừng xoay quanh Huyền Giao tạo thành một vòng xoáy linh khí rộng mấy trăm trượng.
Theo linh khí không ngừng được hấp thu Huyền Giao thân thể cũng nhanh chóng biến lớn.
“Gao”
Huyền Giao gầm lớn một tiếng, sau lưng nó xuất hiện một cái cự giao hư ảnh, cự giao hư ảnh ngửa đầu lên trời thét dài vô số lôi diện đánh xuống tràng diện này vô cùng hùng vĩ.
Không biết qua bao lâu, Huyền Giao lúc này mới thu lại uy thế, nó không ngừng uốn lượn thân hình trên bầu trời, từ trên người nó tỏa ra uy áp thình lình đạt đến võ tôn cảnh giới.
“A, Huyền Giao cuối cùng cũng tiến vào cửu giai, như vậy chúng ta Ngạo Thiên thành thực lực liền tăng lên một mảng lớn”
Võ Dương đại trưởng lão tươi cười nói, Huyền Giao tiến vào cửu giai Ngạo Thiên thành đem có thêm một cái võ tôn cấp chiến lực.
“Thật không ngờ Huyền Giao lại dẫn đầu tiến vào cửu giai, ta trước còn nghĩ là Luyện Ngục yêu hoàng đây”
Kiếm Sinh cười nói, trước đây hắn còn nghĩ dẫn đầu bước vào cửu giai sẽ là Luyện Ngục yêu hoàng thật không ngờ Huyền Giao trước vượt lên một bước.
“Là ai không quan trọng, chỉ cần tiến vào cửu giai liền tốt”
Diệp Thiên Hoành cười nói.
“Được rồi, chuyện ở đây đã xong rồi mọi người nhanh trở về đi thôi”
Kiếm Sinh khoát tay nói sau đó hóa thành một vệt độn quang trở về trong thành, những người còn lại cùng nhao nhao rời khỏi.
...
Mà lúc này, trong tu luyện thất.
Vốn đang tu luyện Lục Nam bỗng nhiên mở mắt, hắn bấm ra một đạo pháp quyết theo đó vô số linh khí không ngừng hướng hắn hội tụ mà tới.
Vô số linh khí tựa như thủy triều đồng dạng lao thẳng về phía Lục Nam, vô số linh khí tạo thành một vóng xoáy linh khí rộng gần một dặm bên trên biệt viện.
Vòng xoáy linh khí tựa như hố đen đồng dạng không ngừng hấp thụ năng lượng xung quanh nhất thời Ngạo Thiên thành linh khí mỏng manh đi rất nhiều.
Động tĩnh lớn như vậy tất nhiên không thể dấu được, trong thành tất cả tu sĩ đều có thể nhìn thấy, bọn hắn vừa kinh nghi vừa sợ hãi nhìn về hướng vòng xoáy linh khí.
“Sưu sưu sưu”
Vô số tiếng xé gió vong lên, tất cả Ngạo Thiên thành cường giả xuất hiện, bọn hắn đều nghi hoặc nhìn về phía vòng xoáy linh khí.
“Sư tôn đang làm gì vậy? Hấp thu nhiều như vậy linh khí?”
Lưu Vân một mặt nghi hoặc nhìn về phía vòng xoáy linh khí hỏi, tràng cảnh hoành tráng thế này hắn còn lần đầu tiên nhìn thấy.
“Ai biết được, có thể sư tôn lão nhân gia đang tu luyện thần thông, hoặc là đang đột phá cảnh giới”
Kiếm Sinh cũng một mặt đầy nghi hoặc nói.
Một bên Lưu Vân không nói gì, sư tôn bên đó bọn hắn căn bản nhìn không thấu bởi vậy không dám kết luận gì.
...
Khác với bên ngoài náo nhiệt, trong mất thất lúc này vô cùng yên tĩnh.
Lục Nam lúc này tựa như một cái lỗ đen không ngừng hấp thu linh khí chuyển biến nó thành linh lực bắt đầu trùng kích thượng đan điền bên trong linh hải.
“Oanh”
Trầm đục một tiếng oanh minh vang lên, Lục Nam rốt cuộc khai mở linh hải, đồng thời linh hải của hắn đang hanh chóng mở rộng, chỉ mấy hơi thở thời gian linh hải của hắn đã khai mở gần một trượng, hơn nữa tốc độ đang ngày càng nhanh.
Nửa canh giờ trôi qua, linh hải của hắn đã khai mở đến trăm trượng, nhưng tốc độ khai mở không hề giảm.
Ba canh giờ trôi qua linh hải của hắn đã khai mở đến năm trăm trượng lớn nhỏ, độ lớn này bằng với hắn năm xưa khai mở linh hải, nhưng Lục Nam căn bản không có ý định dừng lại hắn muốn một thế này minh phải siêu việt trước kia.
Chỉ thấy Lục Nam bấm ra một đạo pháp quyết, linh hải lại tăng mạnh tốc độ khuếch chương, cuối cùng trầm đục một tiếng vang lên linh hải khai mở đến sau trăm trượng.
Năm canh giờ sau lại một tiếng trầm đục vang lên, linh hải của hắn đạt đến bảy trăm trượng, sau đó là tám trăm, chín trăm trượng.
Nhưng khi đạt đến chín trăm chín mươi chín trượng lúc, linh hải liền không thể tiếp tục khuếch chương nữa, tựa như có một cỗ lực lượng vô hình nào đó đang ngăn cản sự khuếch trương vậy.
Lục Nam tất nhiên cũng cảm nhận được việc này, nhưng hắn không hề có ý định từ bỏ.
Chỉ thấy Lục Nam bấm ra một đạo pháp quyết, một luồng linh khí tựa như một đầu giao long không ngừng công kích lực cản, hắn tiếp tục điều động sức mạnh trọng cơ thể âm dương nhị khí cũng xuất hiện trong linh hải không ngừng trùng kích mở rộng linh hải.
Cuối cùng sau ba ngày không ngừng trung kích, cỗ lực lượng kia bắt đầu buông lỏng, linh hải cũng dần khuếch trương.
“Oanh”
Trầm đục một tiếng vang lên, Lục Nam linh hải rốt cuộc đạt đến ngàn trượng.
“Ầm ầm ầm”
Cùng lúc đó, trên trời hội tụ lấy vô số kiếp vân, lôi điện không ngừng gào thét, bầu trời trở nên tối tăm mù mịt tựa như tận thế sắp giá lâm vậy.
“Lôi kiếp”
Kiếm Sinh đám người nhìn thấy trên trời hội tụ đến kiếp lôi mí mắt không ngừng nhảy lên, bọn hắn thật không biết Lục Nam đang làm gì vậy mà dẫn đến lôi kiếp, phải biết chỉ tu sĩ đột phá bán thánh mới có thể dẫn đến lôi kiếp a.
“Sưu”
Không đợi bọn hắn nghĩ thông, một tiếng xé gió đột nhiên vang lên Lục Nam bay lên tận thiên khung, hắn không có ý định dừng lại mà bay thẳng đến lôi trì.
Huyền Giao đã sớm nhận được tin nên đã sớm ra khỏi lôi trì, hắn ngẩng đầu nhìn đầy trời kiếp vân trong mắt đều là sợ hãi, lần lôi kiếp này so với nó lúc trước độ lôi kiếp phải mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Lục Nam bay thẳng đến lôi trì lúc này mới dừng lại, đồng thời một luồng thiên địa uy áp giá lâm nháy mắt khóa lại hắn.
Kiếp vân ngày càng nặng nề, thiên địa linh khí cũng đang sôi trào bầu trời tựa như lúc nào cũng có thể sụp đổ xuống.
“Ầm”
Một đạo lôi điện đột nhiên đánh xuống, nó mang theo phô thiên cái địa lực lượng thẳng hướng Lục Nam mà đi.
Đối diện Lục Nam không hề hoảng loạn, hắn ngồi sếp bằng bên trên lôi trì tùy ý đến lôi điện đánh vào người.
“Ầm ầm ầm”
Lại có vô số lôi điện đánh xuống, Lục Nam không đánh không né tùy ý để lôi điện đánh xuống, theo từng đạo từng đạo lôi điện đánh xuống hắn thân thể cũng ngày càng cường đại.
Đúng vậy, Lục Nam muốn mượn nhờ lôi điện chi lực rèn rũa nhục thân của mình.
“Ầm ầm ầm”
Lôi điện ngày càng mạnh uy thế này đã có thể tùy ý diệt võ tôn cường giả nhưng Lục Nam vẫn ngồi đó tùy ý để lôi điện đánh xuống.
“Ầm”
Một đạo lôi điện quang trụ đánh xuống, cỗ này uy thế khiến ngày cả đại tôn cấp Thác Dương tôn giả cũng cảm thấy tim đập nhanh.
Lục Nam rốt cuộc động, hắn đứng dậy nắm tay đấm thẳng về phía lôi điện quang trụ.
“Oanh”
Một tiếng to lớn oanh minh vang lên lôi điện quang trụ cùng Lục Nam nắm đấm giằng co với nhau, cuối cùng rắc rắc một tiếng lôi điện quang trụ cuối cùng không chịu nổi bị Lục Nam một quyền phá nát, Lục Nam cánh tay cũng bị đột cho cháy đen.
Thiên đạo tựa như cảm nhận được có người đang khiêu khích mình, kiếp vân càng phát nặng nề, bên dưới Lục Nam thần sắc cùng ngày càng nghiêm túc, độ kiếp bây giờ mới chính thức bắt đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.