Chương trước
Chương sau
Trong đại điện.
Nhìn thấy hộp ngọc đang bay về phía mình, Thác Dương tôn giả theo bản năng bắt lấy, hắn hiếu kỳ mở hộp ngọc ra.
Hộp ngọc vừa được mở ra một cỗ thánh khí liền xuất hiện bao trùm lấy toàn bộ đại điện.
Thác Dương tôn giả ngưng mắt nhìn lấy hộp ngọc, bên trong đựng một quả trái cây màu đỏ, bên trên còn có rất nhiều đường vân những đường vân này không ngừng lóe sáng rồi lại vụt tắt khiến người ta có cảm giác quả trái cây này đang hô hấp vậy.
“Đây... đây là?”
Thác Dương tôn giả kinh nghi bất định hỏi.
“Đây là một trái thánh quả, nó có thể giúp ngươi tăng cao pháp lực cải thiện thể chất của ngươi, chỉ cần ngươi phục dụng nó bán thánh là chuyện trong tầm tay, thánh cảnh cũng không phải không thể”
Lục Nam nhàn nhạt đáp, quả thánh quả này là hắn lấy được từ chỗ Lam Vi.
Thác Dương tôn giả nghe được lời này, hắn trái tim phanh phanh trực nhảy, hắn đã ít nhiều đoạn được trái cây này bất phàm nhưng thật không ngờ đây lại là trong truyền thuyết thánh quả.
Thánh quả a, thánh nhân phục dụng cũng có hiệu quả lớn, tại loại địa phương Tây Vực liên minh tới nói đây chính là trong truyền thuyết thần dược a.
Thác Dương tôn giả tâm tình như mộng ảo, hắn thật không thể tưởng tượng được loại vật chân quý này lại ở trên tay minh.
Nhưng rất nhanh hắn liền tỉnh táo lại.
“Cái này quá trân quý ta không thể nhận được, thời gian qua Ngạo Thiên thành đã giúp ta đủ nhiều rồi”
Thác Dương tôn giả lắc đầu nói, thời gian qua nhờ có Ngạo Thiên thành cung cấp tài nguyên hắn mới có thể trong ngắn ngủi mấy năm đột phá đại tôn trung kỳ cảnh giới, bây giờ Lục Nam lại đưa tiễn hắn thánh quả, hắn thật sự không tốt nhận.
“Được rồi, người trong thành khách khí gì, chỉ là một mai thánh quả mà thôi ngươi trước tìm chỗ phục dụng đi a, sau này nếu thiếu tu luyện tài nguyên cứ nói Võ Dương hoặc Sinh nhi một tiếng là được”
Lục Nam khoát tay nói, không đợi Thác Dương tôn giả nói chuyện hắn đã khởi thân đi ra ngoài.
Trong lòng hắn, từ khi Thác Dương tôn giả bốc lên phong hiểm giúp hắn giải vây hắn đã xem Thác Dương tôn giả như huynh đệ tốt rồi, đối với huynh đệ hắn trước nay chưa từng keo kiệt.
Thác Dương tôn giả nhìn lấy Lục Nam đã đi xa, hắn vẫn thất thần đứng tại đó, hồi lâu hắn mới hồi phục tinh thần lại, Thác Dương tôn giả hướng Lục Nam cúi đầu thật sau sau đó trở về bản thân biệt viện.
...
Rời khỏi đại điện, Lục Nam một đường trở về bạn thân biệt viện, lúc này Mộc Thiên đang tại ven hồ nhìn ngắm linh ngư, Huyền Vân thì ở cách đó không xa tu luyện.
Sau khi biết được Mộc Thiên hoàn cảnh, Huyền Vân càng quan tâm Mộc Thiên hơn, có thể do nàng cùng Mộc Thiên có hoàn cảnh giống nhau nên đồng cảm.
“Thiên nhi tới”
Lục Nam đến bên hồ, hắn gọi Mộc Thiên đến bên cạnh mình.
Mộc Thiên nghe được Lục Nam lời nói thì thành thành thật thật chạy đến Lục Nam trước mặt.
“Thiên nhi, ta biết ngươi rất đau lòng, cũng rất sợ hãi nhưng không sao bây giờ nơi này sẽ là nhà của ngươi, sư tôn cùng các sư huynh chính là người thân của ngươi ngươi không cân lo lắng chúng ta sẽ bỏ ngươi cũng không cần sợ hãi hiểu không”
Lục Nam nói, hắn đưa tay vuốt ve đầu Mộc Thiên.
“Ừm”
Mộc Thiên gật đầu một cái, lần này hắn không trốn tránh nữa mà để Lục Nam tùy tiện xoa đầu mình.
“Tam sư đệ ngươi không cần sợ có các sư huynh tại chúng ta sẽ bảo vệ ngươi, cái gì Mộc Khoa thánh sơn chúng ta sẽ giúp ngươi san bằng nơi đó”
Lưu Vân từ đang xa chạy tới, hắn vừa chạy vừa cười ha hả nói, nhưng hắn còn chưa đến gần Mộc Thiên liền bị Huyền Vận kéo lại.
“Ngươi nói ngươi sao cứ thích đùa nghịch trẻ con như vậy chứ, tiểu sư đệ sợ thì phải làm sao?”
Huyền Vận vừa véo tai Lưu Vân vừa nói, Lưu Vân không thể làm gì được chỉ có thể vừa thế thốt vừa xin tha, đến đây Huyền Vận mới chịu thả ra.
“Được rồi, các ngươi ở đây cãi nhau còn ra thể thống gì chứ, tiểu hài tử còn đang nhìn đây này, với lại hai người các ngươi lúc nào mới sinh cho ta một cái đồ tôn đây”
Lục Nam trầm giọng khiển trách hai ngươi.
“Sư...sư tôn chuyện này không thể gấp được phải từ từ, được rồi ta trước đi làm cơm cho người”
Huyền Vận nghe thấy Lục Nam thúc dục sinh con khuôn mặt nháy mắt đỏ lên, nàng nhanh chóng viện cớ chạy đi.
“Sư tôn ta cũng đi tu luyện không thể bồi tiếp ngài cùng tiểu sư đệ tâm sự được, hai người cứ thoải mái tâm sự a”
Lưu Vân cũng viện cớ rời đi, trong lòng hắn vô cùng phiền muộn, về nhà bị lão cha ép đẻ thì thôi đi bây giờ sư tôn cũng ép bọn hắn.
Lục Nam nhìn đến tận đây thì không khỏi bất cười.
“Được rồi, ngươi trước đi tìm Huyền Vận để nàng sắp sếp chỗ cho ngươi, sư tôn cần bến quan tu luyện không thể bồi tiếp ngươi được”
Lục Nam ôn hoà nói.
“Vâng”
Mộc Thiên ưng thuận một tiếng sau đó chạy đi tìm Huyền Vận, Lục Nam thì đi vào bản thân tu luyện thất.
Đi vào tu luyện thất Lục Nam bắt đầu ngồi xuống, hắn lấy ra viên còn lại thánh quả sau đó phục dụng.
Lục Nam muốn nhờ viên thánh quả này để bản thân đột phá đến võ tông đại viên mãn cảnh giới, sau đó đột phá võ tôn cảnh.
Quan lần này hắn ý thức được bản thân vẫn còn rất nhỏ yếu, hắn cần nhanh chóng tăng thực lực lên.
Ăn xong thánh quả, Lục Nam chỉ cảm giác phần bụng dâng lên một cỗ nhiệt nóng, hắn nhanh chóng vận chuyện công pháp, âm dương thần thể cũng được kích hoạt tiêu hóa dược liệu.
...
Lục Nam trở về được hai năm, tin tức hắn trở về liền được lan tràn khắp Tây Vực liên minh.
Cùng lúc đó, Ngạo Thiên thành liền tuyên bố chuyện Lục Nam nhường chức đệ tử cho đại đệ tử Kiếm Sinh, Võ Dương đại trưởng lão còn rộng rãi phát thiệp mời cho nhiều thế lực.
Điều này khiến các thế lực suy nghĩ ngàn vạn, bọn hắn đều không ngờ Ngạo Thiên thành lại phách lối như thế, dám mời các đại thế lực đến tham gia đại điển, sẽ không sợ các đại thế lực sẽ cho người phá hoại đại điển hay sao?
Mà các đại thế lực cao tầng đều biểu lộ nghiêm trọng, Ngạo Thiên thành chủ trở về Ngạo Thiên thành lại lớn lối muốn tổ chức đại điển như thế, điều này chứng tỏ Ngạo Thiên thành thực lực đã không thua Tây Vực liên minh.
Bọn hắn suy đoán Ngạo Thiên thành muốn mượn chuyện này chiếu cáo thiên hạ về thực lực của mình nhằm trấn chỉnh các phương đạo trích, cảnh cáo bọn hắn không nên đánh chủ ý đến Ngạo Thiên thành bên này.
Nhất thời các đại thế lực lâm vào khó xử, đi bọn hắn sẽ đắc tội Thiên Huyền tông, không đi bọn hắn chẳng khác nào đang gián tiếp tuyên chiến với Ngạo Thiên thành.
Bọn hắn biết đây là Ngạo Thiên thành đang muốn bọn hắn đứng đội, nhưng đứng về bên nào lại là một vấn đề.
Cũng có không ít thế lực bắt đầu rục rịch, Ngạo Thiên thành có thể chống lại Tây Vực liên minh mười năm điều này đã nói cho thấy bọn hắn thực lực, bây giờ Ngạo Thiên thành chủ trở về, Ngạo Thiên thành liền có hai vị bán thánh cường giả tọa trấn, cỗ lực lượng này đã ẩn ẩn mạnh hơn Tây Vực liên minh.
Mà đối với Ngạo Thiên thành hành động, Tây Vực liên minh cao tầng vẫn không có bấy kỳ cài gì đáp lại, tựa như bọn hắn không quan tâm đồng dạng, điều này càng khiến đám người suy nghĩ.
Nhưng vẫn chưa ai trước tiên hành động, dù sao khoảng cách đại điển còn hai mươi mấy năm nữa bọn hắn không ai muốn làm chim đầu đàn.
...
Trong khi đó, Ngạo Thiên thành tu luyện thất.
Lục Nam đang ngồi sếp bằng trong tu luyện thất, hắn khí tức so trước kia mạnh hơn không ít đã đạt đến võ tông đại viên mãn cấp độ.
Thánh quả không những giúp hắn khôi phục toàn bộ thương thế mà còn để hắn tu vi tiến thêm một bước, bây giờ hắn có thể cân nhắc đột phá võ tôn cảnh giới nhưng hắn không vội.
Bây giờ không có đại sự gì, hắn không cần gấp đột phá trước cứ mài dũa thật tốt linh lực cái đã tránh cho sau này xuất hiện tình trạng căn cơ bất ổn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.