Chương trước
Chương sau
Trận pháp bị phá bên trong tràng cảnh nháy mắt hiển hiện.
Chỉ là một màn bí cảnh rộng lớn hay cung điện nguy nga như người ta tưởng tượng cũng không có xuất hiện thay vào đó chỉ là một bộ hài cốt cùng một thanh kiếm.
Không có cái gì hoa mỹ cảnh tượng nhưng không quan hệ bởi Kiếm Sinh cảm nhận được từ trên hài cốt cường đại uy áp.
Loại này uy áp vượt qua võ tôn cường giả uy áp quá nhiều, cho dù là năm đó đối mặt Giao Ngạc uy áp lúc hắn cũng không cảm thấy áp lực đến như vậy.
Quan trọng là hài cốt bên trên có một bộ phận xuất hiện kim sắc, đây chính là võ thánh hài cốt chỗ đặc thù.
Võ thánh cảnh giới cường giả sẽ bắt đầu hập thu thánh khí làm lớn mạnh tự thân thực lực, bọn hắn sẽ đem thánh khí rèn luyện thân thể từ đó có thể để xương xốt huyết nhục đều tuế biến, này xương vàng chính là do thánh khí uẩn dưỡng cường hóa mà thành.
“Vậy mà thật là võ thánh hài cốt”
Kiếm Sinh đánh giá một chút hài cốt không, hắn không kìm nổi kích động lên tiếng.
Cũng không thể trách hắn thất thố, dù sao tại mấy cái tiểu vực này bán thánh đã là đỉnh phong, là một phương bá chủ, võ thánh cường giả càng là truyền thuyết là biết bao người mục tiêu cả đời, thậm chí một nhóm cấp thấp tu sĩ càng là không biết có võ thánh cường giả tồn tại.
Bây giờ một vị võ thánh cường giả hài cốt xuất hiện trước mặt hắn, hắn không kích động làm sao được.
Một lút sau Kiếm Sinh tâm tình bình phục lại, hắn tinh thần lực phòng xuất cẩn đánh giá xung quanh một lượt.
Đạt đến võ tôn cảnh giới tu sĩ có thể để linh hồn thoát ly thể xác, cho dù thế xác bị hủy linh hồ cũng có thể bám vào ngoại vật từ đó có khả năng đoạt xá trọng sinh.
Đối phương trước khi chết là võ thánh cường giả linh hồn mạnh mẽ không bài trừ khả năng đối phương đang bày ra một cái bẫy dẫn dụ chúng tu sĩ đi vào sau đó đoạt xá.
Tâm phòng bị ngừo không thể không có, cho dù hài cốt chủ nhân đã chết không biết bao nhiêu năm nhưng hắn chính là võ thánh cường giả, linh hồn cường đại không cần nói cũng biết.
Kiếm Sinh tỉ mỹ kiểm tra mấy lượt không phát hiện cái gì dị tượng, hắn lúc này mới đến gần dò xét.
Kiếm Sinh tỉ mỹ kiếm tra hài cốt, hài cốt vẫn còn trong tư thế ngồi trên tay còn cầm theo chiến kiếm, hắn xương cốt nhiều nơi xuất hiện vết thương, Kiếm Sinh đoán trước khi chết đối phương đã trải qua một hồi đại chiến khống liệt.
Trên mặt đất ghi lại một mấy dòng chữ, là do chiến kiếm kia tạo thành, bên trên có ghi
“Bổn tọa Vân Nguyên kiếm thánh cùng bằng hữu liên thủ đoạt bảo, không ngờ lọt vào bằng hữu ám toán táng thân nơi đây, nay ta để lại cho người có duyên toàn bộ truyền thừa mong rằng ngươi có thể thay ta báo lại mối thù này”
Kiếm Sinh đọc hết trên đất ghi nội dung, hắn đại khái đoán được chuyện gì sảy ra.
Hài cốt chủ nhân tên là Vân Nguyên kiếm thánh bị đồng bạn hãm hại táng thân nơi đây.
Chuyện này cũng không tính hiếm lạ, tu luyện giới giết người đoạt bảo là chuyện thường tình.
Kiếm Sinh cũng không nghĩ nhiều, hắn đến bên cạnh hài cốt cẩn thận lấy ra trong ngực hài cốt một viên màu vàng hát châu.
Hạt châu lớn bằng lòng bàn tay người, nó không ngừng tản mát ra nhàn nhạt thánh khí, đây chính là thánh cảnh cường giả thánh nguyên.
Kiếm Sinh cũng không định luyện hóa mai này thánh nguyên, hắn thân có thiên sinh kiếm thể bản thân tiềm lực hơn người càng là có sư tôn chỉ bảo tu hành, hắn đột phá võ thánh cảnh giới chỉ là truyện sớm muộn, hắn tất nhiên sẽ không nguyện ý trở thành yếu nhất võ thánh loại kia.
Chỉ là hắn không cần không có nghĩa là Ngạo Thiên thành không cần a, bây giờ Ngạo Thiên thành khuyết thiếu chính là võ tôn bên trên tu sĩ.
Ngoài Lục Nam ra, bây giờ Ngạo Thiên thành không có lấy một vị võ tôn cường giả, cái này làm Ngạo Thiên thành vị thế khó có thể cũng cố, dù sao không thể việc nào cùng để Lục Nam đích thân đi làm a.
Có được một viên thánh nguyên, Ngạo Thiên thành có thể trong thời gian ngắn xuất hiện một vị võ thánh cường giả, như vậy Ngạo Thiên thành địa vị danh vọng sẽ tăng lên một mảng lớn, cho dù là trung vực thế lực cũng không muốn cùng Ngạo Thiên thành đối địch.
Kiếm Sinh tay cầm lấy thánh nguyên, hắn đưa lên trước tỉ mỷ xem xét, nhưng ngay lúc này Kiếm Sinh cảm nhận được linh hồn gặp trùng kích, hắn tâm mắt nhanh chóng tối dần.
Kiếm Sinh hoảng sợ, vội vàng phát động tinh thần lực bảo về thần hồn, hắn làm sao có thể đoạn được đối phương linh hồn vậy mà còn chưa tiêu tán.
Linh hồn của hắn bám vào thánh nguyên bên trên nhờ vào thánh nguyên lực lượng tránh đi Kiếm Sinh dò xét, lúc này mới nhân cơ hội Kiếm Sinh xem xét thánh nguyên đột nhiên công kích hắn.
Trong đầu hắn đột nhiên vang lên một giọng nói già nua.
“Tiểu tử, từ bỏ chống lại đi, ngươi không cách nào chống lại ta được đâu, bây giờ từ bỏ sẽ giúp bản thân bớt đau đớn, ta sẽ giúp ngươi đăng lâm võ thánh cảnh giới”
Giọng nói già nua không ngừng công kích đạo tâm của Kiếm Sinh, hắn muốn Kiếm Sinh sinh ra giao động hắn có thể nắm bắt thời cơ tiến hành đoạt xá.
“Hừ, một tên chết không biết bao nhiêu năm võ thánh cũng muốn chiến thân thể của ta, mơ đi”
Kiếm Sinh hừ lạnh một tiếng, hắn điên cuồng điều động tinh thần lực chống lại đối phương công kích, chỉ cần kiên trì một thời gian đối phương linh hồ lực lượng sẽ dần sói mòn đến lúc đó sẽ tự động tiêu tán.
“Hừ, đừng nghĩ phản kháng, ngươi một cái võ tông đại viên mãn căn bản không làm nên bọt nước gì”
Vân Nguyên kiếm thánh linh hồn hừ lanh nói, hắn biết thời gian càng dài đối với bản thân càng bất lợi bởi vậy hắn liền tăng mạnh công kích linh hồn của Kiếm Sinh muốn tốc chiến tốc thắng.
Kiếm Sinh chung quy chỉ là võ tông đại viên mãn tu vi, đối mặt mạnh như vậy công kích hắn khó có thể chống lại tinh thần ngày càng mơ hồ.
“Không ta không thể chết”
Kiếm Sinh trong lòng gào rống, hắn tinh thần lực không ngừng bộc phát cùng đối phường giằng co nhưng hai bên chênh lệch quá thật quá lớn, Kiếm Sinh cuối cùng vẫn là không chống nỗi, ý thức của hắn ngày càng mơ hồ bóng tối trực tiếp bao phủ lấy hắn.
Trong bóng tối, Kiếm Sinh yếu ớt ý thức đột nhiên nhìn thấy một điểm sáng, điểm sáng đó từ từ lớn dần, hắn có thể nhìn rõ điểm sáng đó lại là một thanh tinh thuần chi kiếm.
Vân Nguyên kiếm thánh linh hồn chiếm thượng phong, hắn kích động không ngừng cười lớn cuối cùng sau bao nhiêu năm hắn cũng có thể lần nữa nhìn thấy ánh mặt trời.
Hơn nữa thân thể mới này tư chất quả thật rất không tệ, hắn có lòng tin chỉ cần cho hắn đầy đủ thời gian hắn liền có thể trở lại đỉnh phong thậm chí tiến thêm một bước.
“Mặc Khoan ngươi chờ lấy cho ta, sẽ sớm thôi ta sẽ trở lại đem ngươi cùng con tiện nhân kia toàn bộ cho giết”
Vân Nguyên kiếm thánh linh hồn kích động nói, chỉ cần chiếm được bộ thân thể này hắn có thể nhanh chóng trở lại đỉnh phong thậm chí càng mạnh đến lúc đó hắn sẽ đích thân chém giết đôi gian phu dâm phụ kia, không hắn sẽ đem bọn hắn ngàn đạo vạn khỏa phanh thây.
Nghĩ đến đây Vân Nguyên kiếm thánh tâm tình lại kích động lên, đột nhiên hắn linh hồn cảm giác một cỗ khủng bố nguy cơ.
Vân Nguyên linh hồn ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy Kiếm Sinh sâu trong linh hồn đột nhiên xuất hiện một thanh tinh thuần chi kiếm lao thẳng về hắn.
“Linh hồn chi kiếm”
Vân Nguyên kiếm thánh hoảng sợ hét lên một tiếng, hắn linh hồn không ngừng thi triển công kích muốn dừng lại tinh thuần chi kiếm đánh tới, nhưng mọi thứ đều vô dụng.
Tinh thuần chi kiếm thế không thể đỡ, Vân Nguyên kiếm thánh tất cả thủ đoạn đều trong chớp mắt bị phá, cuối cùng tinh thuần chi kiếm đã đến Vân Nguyên kiếm thánh linh hồn trước mặt.
“Oanh”
Một tiếng oanh minh vang lên, Vân Nguyên kiếm thánh linh hồn bị tinh thuần chi kiếm xuyên thủng, hắn linh hồn dần tán loạn.
“Thượng thiên bất công a, ta không can tâm a”
Vân Nguyên kiếm thánh linh hồn không ngừng gào thét, cuối cùng tiếng gào thét biết mất, hắn linh hồn cũng theo đó tán loạn, Kiếm Sinh cũng lâm vào hôn mê, hang động trở lại nó vốn có yên tĩnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.