Sơn động âm u lạnh lẽo, Kiếm Sinh đang tại sợn cốc ngồi sếp bằng lấy. Trận chiến kia hắn tuy là đã giết chết đối thủ nhưng đối phương dù sao cũng là võ tôn tứ trọng cường giả chiến lực kinh người, thủ đoạn lại nhiều, Kiếm Sinh bị thương cũng không nhẹ. Cũng may hắn có Lục Nam luyện chế ra cực phẩm chữa thương đan dược bởi vậy thương thế rất nhanh liền không phục. Mấy ngày qua đi, Kiếm Sinh rốt cuộc mở mắt, hắn thở ra một ngụm trọc khí, trong người hắn thương thế còn chưa hoàn toàn khôi phục nhưng đã không đáng ngại, chỉ cần tĩnh dưỡng một khoảng thời gian liền sẽ khỏi hắn. Kiếm Sinh đứng dậy, hắn hướng sơn động chỗ sâu đi đến, từ lúc vào đây hắn đã cảm nhận được trong sơn động chỗ sâu lan tràn một tia lực lượng thần bí, chỉ là lúc đó hắn thương thế trên ngươi rất nặng cần phải chữa thương bởi vậy mới không rảnh quan tâm. Bây giờ thương thế của hắn đã không đáng ngại, hắn tất nhiên phải đi kiếm tra một chút. Kiếm Sinh điều khiến một con bát giai khôi lỗi thú đi trước do đường hắn thì cẩn thận đi theo sau. Hắn tinh thần lực phóng xuất đến mức tối đa, cẩn thận cảm ứng xung quanh mọi thứ. Đột nhiên đi trước bát giai khôi lỗi thú dừng lại, bốn phương tám hướng vô số lôi điện hướng nó lao tới. “Oanh oanh oanh” Lôi điện không ngừng oanh kíchm bát giai khôi lỗi thú chỉ chống được một lát liền bị lôi điện oanh kích nổ tung. Kiếm Sinh kinh ngạc nhìn lấy phía trước, bát giai khôi lỗi thú a cứ như vậy liền bị giết rồi. Đồng thời hắn thân sắc cũng ngưng trọng lên, trong sơn động bay ra cấm chế chỉ sợ đã vượt quá võ tôn cảnh phạm vi, rất có thể là bán thánh cường giả thủ đoạn, còn bán thánh cảnh trở lên cảnh giới hắn chưa nghĩ đến, dù sao đây chỉ là một cái tiểu vực làm sao sẽ có thánh cảnh cường giả xuất hiện đây. Kiếm Sinh tinh thần lực toàn lực điều động không ngừng đánh giá đối diện cấm chế. Một lúc lâu sau hắn rốt cuộc tìm ra trận pháp một đạo sơ hở. Cái này trận pháp tồn tại không biết bao nhiêu năm, trận pháp trận văn đã bị thời gian sói mòn hầu như không còn, trận pháp xuất hiện lỗ hỗng cũng là đương nhiên. Quan trọng hơn Kiếm Sinh tinh thần lực cũng đủ cường đại, vậy mà đạt đến cấp bốn mươi bảy đỉnh phong cấp bậc. Hắn tuy chủ tu là kiếm đạo không phải tinh thần lực nhưng hắn là Lục Nam đệ tử, Lục Nam những lúc rảnh rỗi sẽ bắt hắn tu tinh thần lực cũng như Lưu Vân như vậy ngoài tu tinh thần lực còn tu luyện cả thể phạch cùng đao pháp. Lúc trước hắn từng hỏi qua Lục Nam vì sao lại bắt hắn dành thời gian vào tu tinh thần lực, một mực tu kiếm đạo không phải sẽ nhanh hơn sao? Lục Nam lúc đó nói với hắn “Cái này sẽ là người cường đại át chủ bài một trong, một số trường hợp đặc biệt nó sẽ phát huy ra hiệu quả to lớn” Lúc trước Kiếm Sinh cũng không cho là đúng nhưng bây giờ hắn mới hiểu sư tôn dụng tâm, nếu không phải có tinh thần lực cấp 47 tại trong lúc mấu chốt xuất thủ hắn chỉ sợ sẽ chết dưới tay Huyền Ma môn cường giả kia. Bây giờ tinh thần lực của hắn lại có đất dụng võ, hắn không ngừng vận dụng tinh thần lực phâ tích trận pháp. tuy ra Kiếm Sinh biết rất ít về trận pháp nhất đạo nhưng là trận pháp này đã tồn tại thời gian quá lâu, trận pháp bị hư hại nghiêm trọng, tinh thần lực của hắn đủ cường đại tuy không thể nắm giữ trận pháp nhưng hắn có thể nhìn ra một chút trận pháp sơ hở, đối với hắn tới nói cái này đầy đủ. Chỉ thấy Kiếm Sinh đưa tay một chỉ, một cỗ cường hoành kiếm khí bắt ra đánh vào trận pháp nơi yếu nhất. “Oanh oanh oanh” Kiếm Sinh liên tục công kích trận pháp sơ hở, theo công kích ngày càng nhiều, trận pháp cũng ngày càng ảm đạm xuống. Cuối cùng nương theo Kiếm Sinh một chiêu cường đại công kích, trận pháp qua hoa lúc này biến mất, hiển nhiên trận pháp đã bị phá. Kiếm Sinh thấy trận pháp đã bị phá lúc này mới thở dài một hơi, trận pháp này tuy đã bị vô số năm tháng mài mòn nhưng trận pháp uy lực vẫn còn rất mạnh nếu đối lại bình thường võ tông đại viên mãn cường giả chỉ sợ còn vô pháp phá được. Cũng may hắn thực lực đủ cường đại có thể so với võ tôn tam trọng cường giả nếu không chỉ sợ lực bất tòng tâm. Trận pháp bị phá, Kiếm Sinh lại xuất ra một con bát giai khôi lỗi thú tiếp tục tiến lên phía trước. Suốt quãng đường này hắn nhiều lần đụng phải cấm chế cũng may không có cái nào quá cường đại, khôi lỗi thú chỉ là bị hư hại chứ không như con đầu tiên bị nháy mắt phá hủy. Không biết qua bao lâu, cuối cùng Kiếm Sinh đã đến sơn động điểm cuối cùng, trên đường này Kiếm Sinh đụng phải không dưới năm mươi cái cấm chế, cũng may qua vô số năm những cấm chế này đều bị mài mòn phần lớn lực lượng nhưng vẫn có thể phát ra ngang với võ tông cường giả uy lực. “Hô cuối cùng cũng ra khỏi” Kiếm Sinh rốt cuộc thở ra một ngụm trọc khí, quãng đường này hắn đụng phải cấm chế vô số cũng may thực lực đủ cường đại lúc này mới qua được. Đi đến sơn động điểm cuối, Kiếm Sinh tinh thần lực mở rộng không ngưng mà đánh giá xung quanh. Cuối cùng hắn chú ý đến nơi đây một góc, nơi đó căn bản không có gì cả nhưng Kiếm Sinh cảm nhận được luồn khí tức kỳ lạ lúc trước phát ra từ đây. Kiếm Sinh không do dự xuất ra bản thân chiến kiếm hắn một kiếm chém về nơi đó. “Oanh” Chỉ nghe một tiếng oanh minh vang lên, công kích của Kiếm Sinh bị ngăn trở, xung quanh khu vực công kích xuất hiện lấm tấm trận pháp trận văn. “Quả nhiên” Kiếm Sinh thầm hô một tiếng quả nhiên, nơi kia bị bao lại bởi một loại ẩn mặc trận pháp, nến không phải thời gian trôi qua quá lâu, trận pháo xuất hiện tổn hại khiến một tia khí tức bên trong thoát ra ngoài hắn cũng không thể phát giác được. Kiếm Sinh trên tay chiến kiếm không ngừng vung vẩy, vô số kiếm mang xuất hiện oanh kích vào trận pháp. Chỉ nghe ầm một tiếng vang lên, trận pháp bị kiếm mang cho công phá một góc. Một góc trận pháp bị công phá trong nháy mặt một cỗ huyền diệu chi khí nháy mắt lan tràn mà ra. Luồng khí tày vô cùng cỗ lão, cũng vô cùng cường đại, Kiếm Sinh cảm nhận một chút khí tức hắn trong lòng không khỏi chấn kinh. Cái này một tia khí tức không thể so với năm đó Ngạo Ngạc khí tức kém, chỉ là sao có thể? Phải biết đây chỉ là một luồng khí tức mà thôi còn là vô cùng xa xưa một loại khí tức vậy mà nó mang đến cho Kiếm Sinh cảm giác không thua gì Giao Ngạc, như vậy chủ nhân của khí tức này lúc còn sống phải cường đại đến mức nào. “Võ thánh cường giả” Kiếm Sinh trong lòng xuất hiện nhận định to gan này. Qua bao nhiêu năm tháng luồng khí tức này vẫn cường đại như vậy, cái này cường giả khả năng rất lớn là võ thánh cường giả. Nghĩ đến đây Kiếm Sinh trong lòng liền nghiêm túc lên, võ thánh cường giả tọa hóa động phủ bên trong tài vật tuyệt đối kinh người. Quan trọng là võ thành để lại thánh nguyên, đây chính là thiên đại cơ duyên. Một cái thánh nguyên có thể tạo ra được một vị võ thành cường giả, cho dù chỉ là yếu nhất võ thánh loại kia nhưng như vậy cũng quá tốt rồi. Phải biết Tây Vực liên minh cũng không có lấy một tôn bán thánh cường giả a, đừng nói đến võ thánh cường giả, võ thánh cường giả chỉ có trung vực mới có. Nếu hắn có thể nắm được thánh nguyên tới tay, Ngạo Thiên thành liền có thể trong thời gian ngắn xuất hiện một vị thánh cảnh cường giả, đến lúc đó Ngạo Thiên thành địa vị liên nâng lên một độ cao mới, trước mắt mọi nguy cơ đều tan thành mây khói. Kiếm Sinh trên tay chiến kiếm không ngừng vung vẩy vô số kiếm mang xuất hiện công phá trận pháp. Đối diện Kiếm Sinh công kích, trận pháp tổn hao ngày càng nghiêm trọng, khí tức bên trong không ngừng thoát ra loại này cường đại uy áp khiến Kiếm Sinh càng khẳng đị bản thân nhận định đúng đắn. Cuối cùng nó không thể gánh chịu được nữa, nương theo một tiếng nổ lớn vang lên trận pháp rốt cuộc bị phá hủy. Trận pháp bị phá hủy trong nháy mắt bên trong khung cảnh liền hiện ra Kiếm Sinh ánh mắt cũng sáng lên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]