Hiện tại thân thể đại dược vương quá yếu, nói không nên lời nào. Nhưng hắn hầu hạ đối phương nhiều năm, cho dù chỉ nhìn ánh mắt một cách đơn thuần, cũng có thể hiểu được ý tứ.
Lão gia để lộ ra ý tứ rất đơn giản!
Dựa theo vị Bạch y sư này phân phó để làm. Chỉ có hắn, có khả năng cứu mình!
Một miệng luôn nói bậy, hồ ngôn loạn ngữ, có thể cứu được sao?
Chẳng lẽ, thật sự giống như lời đối phương nói vậy, lão gia là tự làm bậy không thể sống?
- Được!
- Đại dược vương, Lộ quản gia, chúng ta liền cáo từ!
Nghe Lộ quản gia hạ lệnh trục khách, trong lòng mọi người tuy rằng nghi ngờ, vẫn lắc đầu, xoay người rời khỏi đó. Trước khi ra cửa, nhìn về phía Bạch Thiềm y sư đứng cách đó không xa, đầy mê hoặc.
Người này nói ba chữ, khiến đại dược vương đuổi người đi. Chẳng lẽ hắn hiểu biết chính xác đối phương bị bệnh gì?
Nhưng dường như... cũng không có bệnh gì gọi là khế ước cổ đi?
- Các ngươi cũng đi xuống đi!
Không để ý tới sự nghi ngờ của mọi người, Lộ quản gia nhìn các hộ vệ khoát tay áo.
- Vâng!
Biết là ý tứ của lão gia, rất nhiều hộ vệ lên tiếng, đồng thời lui xuống.
Mạc Vũ thấy mọi người rời khỏi đó, có chút do dự, cuối cùng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3733087/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.