Ở chung cùng Vân Đào một khoảng thời gian, nàng biết người này khẳng định không có loại bản lĩnh này. Người duy nhất có thể khiến cho man thú thuần phục hắn, chỉ sợ lại là người trước mắt này, thoạt nhìn cũng không có gì xuất chúng.
- Không phải!
Liếc mắt nhìn đối phương, Trương Huyền lắc đầu.
- Không phải? Vậy làm sao ngươi biết được đây là Vân Điện Cổ Tước? Hơn nữa, có thể thuần phục được con báo Kim Thân Thiết Tiễn, còn khiến cho cổ tước cùng ngươi thân mật như vậy?
Ánh mắt Mạc Vũ tiểu thư lóe lên.
Có thể trở thành danh sư học đồ, năng lực quan sát tất nhiên phải có. Con báo Kim Thân Thiết Tiễn và người thanh niên này gắn bó thân mật. Cổ tước đối với hắn lại có vẻ không muốn xa rời. Nếu như không phải là thủ đoạn của thuần thú sư, nàng cũng không tin.
- A, có thể là vì nhân phẩm của ta tương đối tốt!
Trương Huyền tùy ý khoát tay.
Người khác cảm thấy nàng là tam công chúa của Thiên Vũ vương quốc, cao quý vô cùng, bản thân còn là thiên tài, đáng để nịnh bợ. Đối với hắn mà nói, không đáng để ý.
- Nhân phẩm?
Mạc Vũ thoáng lảo đảo.
Thuần thú chú ý chính là tình cảm, các loại thủ đoạn, vô số mưu kế, cùng man thú đấu trí so dũng khí. Nhân phẩm... là cái quỷ gì?
Người khác nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3730462/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.