Đối với người thanh niên trước mắt này, Trầm Bích Như càng lúc không hiểu nổi.
Rừng thú là chỗ để thả man thú, bẩn loạn không chịu nổi. Nuôi nấng man thú ngược lại cũng thôi. Chủ yếu nhất là mỗi ngày quét dọn phân và nước tiểu của bọn chúng, tắm rửa, thu xếp, cắt lông... Đường đường là thuần thú sư chính thức ở chỗ này ba năm không ra, xem như là trừng phạt lớn nhất.
Chỉ cần là thuần thú sư, cho dù là học đồ, thậm chí người đã tới Thú Đường, đều biết điều này đại biểu cho cái gì...
Hắn không ngờ hỏi đó là nơi nào, trừng phạt có nặng hay không...
Ngươi là đang đùa giỡn với ta hay sao?
Nếu như ngươi không hiểu thuần thú ngược lại cũng thôi. Mấu chốt nhất chính là, ngươi dễ dàng thuần phục báo Kim Thân Thiết Tiễn và Vân Điện Cổ Tước, cũng khiến cho bọn chúng thăng cấp. Hơn nữa... Nhận ra thú thượng cổ còn sót lại ngay cả đám người Phong đường chủ cũng không nhận ra...
Chuyện hiếm thấy ngay cả Phong đường chủ cũng hoàn toàn không hiểu, ngươi thuộc như lòng bàn tay. Kiến thức thông thường đơn giản nhất, ngươi lại hoàn toàn không biết gì cả...
Đổi lại thành người khác, nhất định sẽ cho rằng, hắn tìm lý do lôi kéo làm quen với nàng, muốn thu được sự ưu ái của nàng. Nhưng đối với người thanh niên này, nàng cũng hiểu được, đối phương là thật sự không biết!
Bởi vì... Muốn lôi kéo làm quen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3730461/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.