Chương trước
Chương sau
Giờ khắc này, Hồng Thiên học viện đã sôi trào khắp chốn.  

             Tân sinh thi đấu sắp bắt đầu.  

             Một vạn tên tân sinh mới nhập học, sau nửa tháng học tập, giờ là đến thời điểm kiểm nghiệm thành quả.  

             - Các ngươi nói lần thi đấu này, ai có thể lấy được số một?  

             - Ta cảm thấy vẫn là Phương Sinh, gia hỏa đứng đầu lúc sát hạch nhập học thôi, chỉ mới nhập học liền đạt đến võ giả tầng hai, hiện tại khẳng định càng mạnh mẽ hơn.  

             - Tân sinh thi đấu, lại không dựa cả vào thực lực, lại nói, trước khi nhập học thì hắn lợi hại, không có nghĩa là hiện tại vẫn còn lợi hại. Ta nghe nói mấy cái tân sinh ở lớp của Lục lão sư tham gia sư giả bình trắc, cũng đều đột phá đến võ giả tầng hai, hơn nữa còn đạt được chân truyền của Lục lão sư, Phương Sinh có thể thắng bọn họ hay không đều còn khó nói!  

             - Phương Sinh thật giống như cũng là học sinh của Lục lão sư đi, nhìn tình huống này người thứ nhất coi như không phải cái tên Phương Sinh này thì vẫn là học sinh của Lục lão sư.  

             - Cái kia là chuyện tất nhiên, trong 500 người xếp hạng đầu trong kỳ sát hạch nhập học, có ít nhất 300 người đến học ở lớp của Lục lão sư, coi như muốn thứ hai, cũng phải có đối thủ a!  

             - Trương Huyền lão sư cùng Lục lão sư còn có sư giả bình trắc, các ngươi nói ai sẽ thắng?  

             - Ai thắng sao? Ngươi choáng váng a, đây còn phải nói? Trương Huyền lão sư có tư cách gì cạnh tranh cùng Lục lão sư? Coi như là phòng giáo dục cố ý làm khó dễ, để kết quả khi hắn sát hạch không chính xác, nhưng hơn một năm nay, có vẻ như hắn cũng không có dạy dỗ cái thành tích gì đi!  

             - Chuyện này ngược lại cũng đúng!  

             - Cái kia không phải sao, nói thật cho ngươi biết, ta nghe nói, là cái tên này muốn nổi danh, cố ý khiêu khích Lục lão sư, đã dạy học sinh đến tẩu hỏa nhập ma, lại có thể còn không thấy ngại đưa ra sư giả bình trắc. Thật không biết sao mặt lại dầy như thế!  

             ...  

             - Ta làm sao nghe được tin tức không phải như vậy? Ta nghe nói vị Trương Huyền lão sư này, là người cao thượng, đã sớm đạt đến Ích Huyệt cảnh, vì suy nghĩ cho mặt mũi của học viện nên vẫn ẩn nhẫn không nói!  

             - Ta cũng nghe nói, cái học sinh tẩu hỏa nhập ma kia, có người nói là Trương lão sư cố ý, mục đích là vì để cho hắn đột phá ràng buộc của trời sinh tỏa mạch.  

             - Cái tên này kêu là Triệu Nham Phong, ta đã từng thấy mặt hắn mấy lần, Trương lão sư không những giúp hắn giải trừ loại ràng buộc trời sinh này, còn trực tiếp để cho đột phá, hiện tại đã là cao thủ võ giả tầng hai, cảm niệm ân tình của Trương lão sư, muốn một lần nữa bái vào môn hạ của Trương lão sư, lúc này mới chọc giận Lục lão sư, đưa ra sư giả bình trắc.  

             - Là như vậy? Thật hay giả?  

             "Đương nhiên là thật sự, ta tin tức này, là một vị bằng hữu quen thuộc nói cho, chính xác trăm phần trăm."  

             ...  

             Khắp nơi đều là thanh âm nghị luận, có cái nói Trương Huyền không biết tự lượng sức mình, cũng có cái nói hắn là bị Lục Tầm khiêu chiến, đúng là bất đắc dĩ mới đáp ứng.  

             Sự tình của phòng giáo dục sự tình, được Diêu Hàn tận lực truyền bá, rốt cục đã bạo phát, người trong học viện hầu như đều biết.  

             Bất quá, phần lớn học sinh lựa chọn không tin.  

             Chung quy, danh tiếng của Lục Tầm tại Hông Thiên học viện thực sự quá to lớn, Trương Huyền tuy rằng rửa sạch oan khuất là sát hạch lão sư không điểm, cùng với dạy dỗ học sinh tẩu hỏa nhập ma, nhưng trong thời gian ngắn muốn dựng nên hình tượng cao lớn ở trong lòng rất nhiều học viên vẫn là rất khó.  

             Đối với những cái này, Trương Huyền cũng không để ý.  

             Dù sao sư giả bình trắc vào ngày mai, hết thảy đều sẽ có kết quả, thay vì ở đây băn khoăn, còn không bằng nhanh lên một chút, giúp mấy học sinh của mình tăng cao thực lực.  

             Rất nhanh đi tới phòng học của bản thân.  

             - Trương lão sư!  

             Mấy người Triệu Nhã đều đang ở đây, mỗi người tinh khí no đủ, triển lộ ra khí tức không yếu.  

             - Không sai!  

             Nhìn thấy trạng thái của mọi người, Trương Huyền thoả mãn gật gù.  

             Quả nhiên không có uổng phí một phen khổ tâm của hắn.  

             Bất luận Triệu Nhã, Trịnh Dương, Vương Dĩnh, Lưu Dương hay vẫn là Viên Đào, thực lực của năm người đều có sự bay vọt về chất, so với nửa tháng trước, giống như là biến thành người khác vậy.  

             Không chỉ có như vậy, liền ngay cả mấy cái học sinh dự thính như mấy người Vương Đào, Vương Nham, Triệu Nham Phong cũng đều có tiến bộ nhảy vọt.  

             Hắn giảng bài tuy rằng không nhiều, nhưng mà mỗi một chữ đều nhắm thẳng vào hạch tâm của việc tu luyện, mấy người bọn họ tuy chỉ nghe giảng bài nhưng lĩnh ngộ đối với tu luyện cũng càng ngày càng nhiều, tiến bộ như vây cũng đã biến thành chuyện đương nhiên.  

             - Cái kia là cái gì?  

             Khích lệ một câu, đang muốn đơn độc giảng bài, để thực lực của mấy người Triệu Nhã tiến thêm một bước nữa, đột nhiên, con mắt của Trương Huyền rơi vào bên trong góc của phòng học.  

             Mấy cái chậu bày cạnh nhau, bên trong hoàn toàn đen sì, không biết là món đồ gì.  

             Hắn rõ ràng nhớ kỹ, lúc trước ở trong phòng học không có vật này.  

             - Trương lão sư, là mực viết.   

             Vương Dĩnh hơi đỏ mặt, nhỏ giọng nói.  

             - Mực viết là sao?   

             Trương Huyền đầu óc mơ hồ:  

             - Trong phòng học để vật này ở đây làm gì?  

             Hắn giảng dạy chính là về tu vi, không phải về văn hóa , cần vẩy mực vẽ tranh, cũng không cần viết thư pháp, mang những thứ đồ này đến đây làm gì?  

             - Cái này...  

             Nghe hắn hỏi như thế, mấy học sinh tất cả đều lúng túng, mỗi một người đều không nói lời nào.  

             - Làm sao? Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra sao? Viên Đào, ngươi nói!  

             Thấy thái độ quái lạ của mọi người, lông mày của Trương Huyền giương lên.  

             - Ta...  

             Không nghĩ tới Trương lão sư điểm danh hỏi hắn, sắc mặt của Viên Đào như là đang ăn mướp đắng, băn khoăn chốc lát, nói:   

             - Là như vậy, thuần âm thể chất của Triệu Nhã tiểu thư đã được kích hoạt, trở nên càng xinh đẹp hơn, không ít học viên đều muốn làm quen với nàng.  

             - làm quen?  

             Trương Huyền lúc này mới chú ý, sau khi thuần âm thể chất được kích hoạt, Triệu Nhã quả nhiên như thay da đổi thịt, bất luận dung mạo hay vẫn là khí chất, đều có biến hóa long trời lở đất, không giống vị Đại tiểu thư thô bạo lúc trước, mà là một cái tuyệt sắc đại mỹ nữ.  

             Loại dung mạo này còn kinh diễm hơn Thẩm Bích Như mấy phần, cũng khó trách có những học sinh khác ngưỡng mộ, lặng lẽ lại đây tìm cách làm quen.  

             - Có người đến xin làm quen với nàng, cái này liên quan gì đến mực viết đâu?   

             Trương Huyền càng thêm kỳ quái.  

             Coi như Triệu Nhã hóa thành mỹ nhân, có những nam sinh khác lại đây quấy rầy, đánh đuổi là được, tin tưởng trong học viện, bọn họ còn không dám làm bừa.  

             Lại nói, mấy học sinh này của hắn, thực lực tăng mạnh, có người dám qua đây quấy rối, cũng sớm bị đánh rồi đi.  

             Ba cái tên Trịnh Dương, Lưu Dương, Viên Đào này, nhìn qua đã biết không phải cái kẻ an phận gì rồi, người khác đục khoét nền tảng, đào đến nhà rồi, còn có thể ngoan ngoãn cùng bọn họ giảng đạo lý?  

             - Cái này... Học sinh, chúng ta cơ bản đều đánh đuổi, bất quá...   

             Viên Đào vò đầu, lúng túng nở nụ cười nói tiếp:   

             - Bất quá, hai ngày nay, mỗi ngày đều có ba cái lão đầu hèn mọn, quanh quẩn ở xung quanh đây, nhìn động tác cùng cử động của bọn họ, chúng ta khẳng định đánh không lại, cho nên mới chuẩn bị chút mực viết, dự định giội vào đầu bọn họ! Nghe nói mực viết chuyên phá dâm tục, bọn họ già mà không đứng đắn, dính lên vật này, khẳng định không tiện tiếp tục ở đây.  

             - Lão đầu hèn mọn?   

             Trương Huyền giống như hòa thượng sờ tóc, vẫn không hiểu rõ nổi:   

             - Các ngươi xác định không phải lão sư trong học viện?  

             - Không phải, lão sư trong học viện ta cơ bản đều biết, tuyệt đối không có mấy lão đầu này, nhìn chút cái dáng dấp hèn mọn kia liền biết bọn họ không có lòng tốt!   

             Lần này nói chuyện chính là Trịnh Dương:   

             - Ta hai ngày nay vẫn thấy bọn họ lặng lẽ trốn ở một bên, đối với Triệu Nhã, Vương Dĩnh vẫn chỉ chỉ chỏ chỏ, thỉnh thoảng còn gật đầu cười cười, nhìn chút liền không phải người tốt lành gì.  

             - Đối với Triệu Nhã, Vương Dĩnh vẫn chỉ chỉ chỏ chỏ? Loại gia hỏa vô sỉ này khi nào tới đây?  

             Thấy mấy học sinh lời thề son sắt, không giống nói láo, Trương Huyền cau mày.  

             Lão đầu, đối với bé gái mười sáu, mười bảy tuổi vẫn chỉ chỉ chỏ chỏ... Xác thực đủ hèn mọn.  

             - Như vậy đi!  

             Lại nghe mấy người nói vài câu, cũng cảm thấy mấy cái lão đầu này đúng là không có ý tốt, Trương Huyền gật gù:   

             - Các ngươi cẩn thận một ít, Triệu Nhã, Vương Dĩnh, mấy ngày nay không muốn đơn độc đi ra ngoài, nếu như gặp lại ba cái lão đầu này, có thể dùng mực viết giội!  

             Nếu là lão đầu, khẳng định là có thân phận, công nhiên theo dõi nhìn trộm bé gái, liền rất mất mặt, nếu như bị vẩy mực, có lẽ, cũng sẽ biết mất mặt, tự động rút đi.  

             Đương nhiên, hai ngày nay hắn sẽ chờ ở trường học, mấy tên này còn dám lại đây, không ngại ra tay dạy dỗ một trận.  

             - Trương lão sư vạn tuế!  

             - Ta liền nói Trương lão sư thâm minh đại nghĩa, sẽ không trách tội chúng ta...  

             Nghe hắn đồng ý, mấy học sinh đồng thời hô to.  

             - Ân, được rồi, đừng nói nhảm, Viên Đào, ngươi trước lại đây, ta nhìn xem một chút gần nhất tu vi của ngươi có tiến bộ như thế nào.  

             Ngày mai sẽ phải tham gia sư giả bình trắc, ngày hôm nay nhất định phải hiểu rõ thực lực của học sinh mới được, đồng thời, đơn độc chỉ điểm một chút, có lẽ còn có thể để cho bọn họ lại có thêm một ít tiến bộ.  

             Dù cho tiến bộ rất nhỏ, không cẩn thận ở trong chiến đấu liền có thể làm cho phần thắng tăng cường không ít.  

             Đi vào phòng học nhỏ, đóng cửa lại, Trương Huyền khoát tay chặn lại:   

             - Đánh một bộ võ kỹ.  

             - Vâng!   

             Viên Đào gật gù, một quyền đánh ra ngoài, tiếng gió rít gào, khí thế kinh người.  

             Tu vi của hắn tuy rằng không có tiến bộ quá lớn, vẫn như cũ là võ giả tầng một Tụ Tức cảnh trung kỳ, có thể sức mạnh lại vô cùng mạnh mẽ, một quyền xuất ra, không trung xuất hiện âm thanh kình khí bạo phá.  

             - Lực lượng này...  

             Trương Huyền tặc lưỡi.  

             Có thể một quyền đánh ra âm bạo, nói rõ sức mạnh cùng phòng ngự của hắn đều đạt đến rất tài nghệ cao, một quyền xuống, đừng nói người cùng cấp bậc tu luyện, coi như võ giả tầng ba Chân Khí cảnh có thể chịu đựng hay không, cũng đều còn khó nói.  

             - Không hổ là Long Tê huyết mạch, dù cho chỉ kích hoạt mười phần trăm, cũng vô cùng khủng bố!  

             Thể chất đặc thù có thể nổi danh như vậy, quả nhiên không tầm thường.  

             Viên Đào giờ khắc này tu vi vẫn như cũ là kém cỏi nhất trong năm cái học viên, nhưng lực công kích cùng sức phòng ngự, đều tuyệt đối là mạnh đến đáng sợ.  

             - Tu vi của ngươi vẫn là quá chênh lệch, trong quá trình tu luyện, thời điểm hội tụ linh khí, quá chú trọng hấp thu linh khí mà không phối hợp tình huống của bản thân, ta hiện tại nói một cái khẩu quyết, ngươi nhớ kỹ, chỉ cần cố gắng tu luyện, ngày hôm nay xung kích Tụ Tức cảnh hậu kỳ, đều không phải việc khó.  

             Nhìn một hồi, Trương Huyền nói.  

             Đối phương đánh quyền, trong đầu đã hình thành thư tịch mới, xem xong nội dung bên trong, dĩ nhiên biết vấn đề thiếu hụt của hắn.  

             - Vâng!   

             Viên Đào liền vội vàng gật đầu, chuyên tâm đọc thuộc lòng, thời gian không lâu, liền đem khẩu quyết nhớ kỹ.  

             - Được rồi, ra ngoài kêu Triệu Nhã vào đây.  

             Bàn giao cho Viên Đào xong, Trương Huyền vung vung tay.  

             Thời gian không lâu Triệu Nhã đi tới.  

             Không thể không nói, thuần âm thể chất quả nhiên đáng sợ, một khi kích hoạt, lập tức tỏa ra khí chất làm người thán phục, làm cho người ta có một loại cảm giác giống như tiên nữ trên chín tầng trời rơi xuống phàm trần.  

             Triệu Nhã vốn là mỹ nữ, giờ khắc này càng thêm mỹ lệ, nhất cử nhất động, đều mang vẻ quyến rũ.  

             - Cái dung mạo này, khí chất này, e sợ nếu ngày mai gặp gỡ một học sinh nam, chỉ cần nở nụ cười với hắn, tên kia sẽ chủ động chịu thua.  

             Trời cao quả nhiên là không công bằng, dáng vẻ ấy của Triệu Nhã, tham gia tỷ thí, đối diện nếu như là cái học sinh nam, nếu không cẩn thận có khi không cần ra tay cũng sẽ giành chiến thắng.  

             - Đánh một quyền cho ta nhìn xem!  

             - Vâng!   

             Triệu Nhã gật đầu, đôi tay thanh tú xiết chặt nắm đấm, một quyền đánh ra.  

             Ào ào ào!  

             Trong phòng tràn đầy tiếng gió thổi.  

             - Thực lực của ngươi...  

             Rào rào! Ầm ầm!  

             Đang muốn nói chuyện, đột nhiên bên ngoài phòng học truyền đến một tiếng nổ vang, tiếp theo tiếng gầm gừ kịch liệt vang lên, chen lẫn với tiếng gầm giận dữ.  

             - Xảy ra chuyện gì?  

             Hơi nhướng mày, Trương Huyền lại không nói nhiều lời, nhấc chân đi ra ngoài.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.