- Ta. . .
Điền Long như hóa đá khi nhìn thấy gương mặt cười rạng rỡ của tam đại danh sư. Hắn muốn nói gì đó, nhưng một câu cũng nói không nên lời.
Đây là. . . Là tình huống gì vậy?
Trương Huyền càng không hiểu có chuyện gì. Tại sao mới mấy ngày không gặp. . . Mà ba người lại trở thành như vậy?
Ta đang xuất hiện với tư cách là Trương Huyền, các ngươi dùng ánh mắt hưng phấn nhìn ta làm gì?
Người lừa tiền các ngươi là Dương sư, không liên quan gì đến ta. . . Oan có đầu nợ có chủ, dù các ngươi phát hiện ra cũng nên tìm hắn mà đòi a…
- Khụ khụ… Lưu sư, hắn không phải Trương lão sư. Đây là cháu trai của Điền lão, Điền Long. . .
Hoàng Ngữ vội vàng nói.
- A? Không phải? Nếu không phải, ngươi còn đứng đực mặt ra đấy làm gì? Làm ta mừng hụt! –Trịnh Phi trừng mắt với Điền Long, hận không thể tát cho hắn một phát.
Nhìn thấy ánh mắt tức giận của hắn, nước mắt Điền Long tuôn ra ào ào.
Không phải ta cố tình cản đường, là các ngươi tự xông tới, gọi ta là Trương Huyền lão sư. Đến cơ hội giải thích các ngươi cũng không cho, dọa ta sợ hãi được không. . .
Không thể trách ba vị danh sư nhận lầm người. Về chiều cao và ngoại hình, Điền Long đều hơn Trương Huyền không ít. Hoàng Ngữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3721511/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.