- Lục Tầm, ngươi có ý gì?
Hoàng Ngữ đứng bên cạnh không nhịn được nữa.
Cái gì bị mắng? Cái gì mất đi thanh danh?
Trương lão sư tới tham gia thọ yến là do tam sư mời, tại sao đến trong miệng ngươi lại thành mất mặt?
- Ta không có ý gì khác. Người ta không nên ở những nơi không phù hợp với thân phận của mình. Hoàng Ngữ tiểu thư, ta biết ngươi là trợ giáo, rất được Lưu sư tin cậy và yêu quý. Tuy nhiên, ngươi cũng không thể tùy hứng làm bậy! Đây là thọ yến của Điền lão, tốt nhất chú ý một chút! Điền lão là ai? Hắn đã từng là lão sư của Lưu sư, có nửa sư tình nghĩa. Ngươi đưa một lão sư cấp thấp có tiếng xấu tới đây, nếu để Lưu sư không vui thì phiền phức rồi!
Lục Tầm lắc đầu.
Sắc mặt của hắn không có vẻ châm chọc cũng không tức giận, chỉ giống là kể lại một chuyện rất bình thường.
Hắn không quan tâm Trương Huyền có phải bị không điểm trong kỳ khảo hạch giáo viên hay không. Theo hắn nghĩ, gia hỏa này chỉ là một lão sư cấp thấp, căn bản không có tư cách tham gia thọ yến cấp bậc này. Nếu cứ khăng khăng đưa tới sẽ chỉ hạ thấp cấp bậc của bản thân.
Cũng giống như đưa một tên ăn mày vào đại tửu lâu vậy. Trên người dù mặc quần áo đẹp đẽ, lại có khí chất, nhưng bị bạn đồng hành liên lụy cũng sẽ trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3721510/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.