Văn Tuyết là nhân viên tiếp đãi ở đại sảnh của Luyện đan sư công hội. Nguyện vọng lớn nhất của nàng chính là trở thành một luyện đan sư. Đáng tiếc, thiên phú của nàng có hạn, đã thi mấy lần nhưng đến cả học đồ đều không đậu.
Rơi vào đường cùng, nàng đành xin làm công ở nơi đây, cố gắng học tập.
Mặc dù nhìn thoáng qua, phục vụ viên ở đại sảnh không có địa vị cao, nhưng thu nhập rất khá. Đan dược nàng bán ra đều được trích phần trăm. Mặc dù không nhiều nhưng lượng tiêu thụ lớn, chỗ tốt cũng càng nhiều. Vì vậy, mức lương một năm của nàng nhiều gấp năm, sáu lần những người cùng công việc đó.
Nhưng mà, thu nhập không thấp, đổi lại nàng lại không muốn làm việc này thêm ngày nào. Không phải vì công việc khó khắn, mà là… ngoại hình của nàng.
Nàng khoảng hai mươi tuổi, chính là tuổi đẹp nhất, hơn nữa mấu chốt là, nàng sinh ra đã rất xinh đẹp. Không đến mức vạn dặm khó tìm, nhưng cũng được cho là một trong một trăm.
Lúc đầu, nàng nghĩ xinh đẹp là chuyện tốt, chỉ cần là nữ nhân ai lại không muốn mình xinh đẹp. Tuy nhiên, môi trường làm việc của nàng lại khác biệt. Mỗi ngày, có không biết bao nhiêu công tử nhà giàu chạy đến bắt chuyện với nàng, đưa ra đủ loại yêu cầu không tưởng tượng nổi.
Có vài người, mỗi ngày đều quấn quít dây dưa, dùng đủ chiêu trò, khiến nàng vô cùng phiền chán.
Nhưng bản thân là nhân viên phục vụ, nàng lại không thể đuổi họ đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3711430/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.