- Dát?
- Tiểu tử này lại dám nói như vậy với Mặc Dương đại sư?
- Đại sư hảo tâm hảo ý giúp hắn lựa chọn bảo bối, hắn lại còn nói đại sư lừa người?
- Gia hỏa không biết trời cao đất rộng!
Nghe được Trương Huyền nói thế, mọi người xung quanh tất cả đều sững sờ ở tại chỗ, tiếp theo ồ lên.
Tiểu tử này đầu óc không bệnh chứ?
Đại sư khổ cực giúp hắn lựa chọn bảo bối, hắn lại còn nói đối phương... Lừa người, tinh tướng?
- Ngươi nói cái gì? - Hiển nhiên cũng không nghĩ tới thiếu niên sẽ nói như vậy, “Mặc Dương đại sư” sắc mặt chìm xuống: - Tiểu hữu có phải là có chuyện gì hiểu lầm Mặc mỗ?
- Hiểu lầm? Ta nói cái gì trong lòng ngươi không phải rõ ràng rồi sao? Ngươi muốn lừa người, thích lừa gạt như nào thì cứ lừa gạt như thế, chuyện cũng không liên quan đến ta, ta cũng lười đi quản! Ta tuyển bảo bối của ta, ngươi lừa gạt người của ngươi, mọi người nước sông không phạm nước giếng, chớ ở trước mặt ta giả bộ cao cao tại thượng!
Trương Huyền có chút phiền chán xua tay.
Đối với lừa đảo, hắn luôn luôn không có cảm tình gì, đối phương không chọc giận hắn, thì cũng thôi đi, lại tinh tướng chọc vào trên đầu mình, thực sự là muốn chết!
- Làm càn! - “Mặc Dương đại sư” sắc mặt tái xanh, vung tay áo một cái, toàn thân mang theo hạo nhiên chính khí: - Mặc mỗ ta ba mươi năm trước đã thu được tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-huu-khuyet/3698174/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.